Cổ Bàn vẫn ở đó, thấy Diệp Quân trở về thì sắc mặt gã có hơi khó coi.
Diệp Quân không để ý tới gã mà chỉ nhìn trưởng thôn Nguyên Phiên ở một bên, trưởng thôn dẫn cháu gái của mình đến, cười nói: "Diệp công tử..."
Diệp Quân mỉm cười nói: "Để ta đào vài cái giếng cho ông!"
Nguyên Phiên hơi nghi hoặc một chút: "Không phải không đào được à?"
Diệp Quân nói: "Bây giờ thì được rồi".
Nói xong, hắn xòe tay ra, ba luồng kiếm quang bay ra ngoài.
Mặt đất cách hắn không xa lập tức bị cắt ra, trong chớp mắt, ba cái giếng đã xuất hiện trong sân, miệng giếng có nước phun trào.
Thấy thế, Nguyên Phiên lập tức vui vẻ, kích động nói: "Diệp công tử... Chuyện này... Chúng ta biết phải cảm ơn cậu như thế nào đây, chuyện này..."
Nguyệt Nhi kia cũng vô cùng hưng phấn, nhìn cái giếng kia một lát rồi lại nhìn sang Diệp Quân, khuôn mặt rạng rỡ.
Diệp Quân cười nói: "Không cần cảm ơn, chỉ là chuyện dễ như ăn cháo với ta thôi, trưởng thôn, ta muốn rời đi".
Nguyên Phiên do dự một chốc rồi nói: "Bây giờ đi liền à?"
Diệp Quân gật đầu.
Nguyên Phiên vội hỏi: "Cơm nước xong rồi đi nhé? Nguyệt Nhi nấu cơm ngon lắm".
Diệp Quân nhìn về phía Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi thấy hắn nhìn mình thì vội vã cúi đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3430508/chuong-5935.html