Chương trước
Chương sau


Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn: "Ông đây muốn vả ngươi lâu lắm rồi".



Cổ Bàn khinh thường nói: "Chỉ với ngươi?"



Chủ nhân bút Đại Đạo trừng gã một cái, sau đó nhìn về cái giếng cổ kia, ông ta đi đến, hơi thở ở trong giếng vẫn đang xao động, xích sắt không ngừng rung lên.



Chủ nhân bút Đại Đạo đi tới bên mép giếng, ông ta nghiêng người nhìn, nhưng chẳng mấy chốc đã thối lui về sau, khẽ nói: "Xích Tỏa Thần..."





"Ai!"



Bên trong miệng giếng đột nhiên vang lên một giọng nói: "Ngươi là ai, sao lại biết xích Tỏa Thần này?"



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào miệng giếng: "Sao xích Tỏa Thần lại xuất hiện ở đây?"







Người trong giếng cả giận nói: "Rốt cuộc ngươi là ai! Ngươi có cùng một phe với bọn họ không... Á á!"



Chẳng mấy chốc, xích sắt kia rung lên dữ dội, từng luồng khí thế mạnh mẽ không ngừng tuôn ra từ tỏng giếng, nhưng lại bị một sức mạnh thần bí gắt gao đè lại.



Chủ nhân bút Đại Đạo lạnh nhạt nói: "Ngươi có từng nghe đến chủ nhân bút Đại Đạo chưa?"



"Chưa từng nghe!"



Người trong giếng nói: "Là thứ gì?"



Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo lập tức đen kịt lại: "Đáng đời bị giam!"



Nói xong, ông ta đi về phía xa.



Diệp Quân liếc mắt nhìn cái giếng kia, thầm thấy tiếc, kiếm Thanh Huyên còn dùng được thì hắn chắc chắn đã có thêm một trợ thủ siêu cấp rồi.



Bởi vì không có phong ấn nào có thể chống lại được sức tàn phá của kiếm Thanh Huyên!



Cổ Bàn lạnh lùng liếc mắt nhìn cái giếng kia, rồi cũng xoay người rời đi.



Thấy đám người chủ nhân bút Đại Đạo rời đi, người trong giếng lập tức vội vàng gọi theo: "Ngươi là ai, ngươi có cùng một phe với họ không...."



Chủ nhân bút Đại Đạo không hề quay đầu lại.



Chẳng mấy chốc, trong giếng đã vang lên tiếng rít gào điên cuồng.



Phía xa, chủ nhân bút Đại Đạo đi ở trước nhất, cách ông ta không xa về phía bên trái là Cổ Bàn, bên phải là Diệp Quân.



Ba người đều không nói chuyện!



Tất cả đều có địch ý với nhau, nhưng không một ai ra tay, bởi vị họ đều biết bây giờ không ai làm gì được ai cả.



Nhưng cả ba đều có chung một suy nghĩ!



Chủ nhân bút Đại Đạo: Chờ ông đây khôi phục thực lực, hai bọn bây chỉ là gà con chíp chíp thôi!



Cổ Bàn: Chờ ông đây khôi phục thực lực, hai bọn bây chỉ là giun dế!



Diệp Quân: Chờ ông đây gọi được cha đến, hai ngươi đi đầu thai liền!



Đi được một đoạn, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên cười nói: "Tên khốn kia, có phải rất tò mò về nước Cổ Thần và xích Tỏa Thần đúng không?"



Diệp Quân bình tĩnh đáp: "Không tò mò".



Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha ha: "Nào nào, để ta phổ cập miễn phí cho, biết xích Tỏa Thần đến từ đâu không?"


Diệp Quân không nói lời nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.