Ở phía xa, khí tức của người đàn ông mặc áo đen ngồi xếp bằng ở dưới đất bây giờ đã đạt đến mức độ vô cùng khủng bố, chỉ một luồng khí tức đã nghiền ép Diệp Quân với chủ nhân bút Đại Đạo không thở được
Đây chắc chắn không phải người bây giờ bọn họ có thể đối kháng!
Nhìn thấy cảnh tượng này, chủ nhân bút Đại Đạo run rẩy nói: “Đồ ngốc, cậu đừng miễn cưỡng nữa, cậu nghe ta nói con người sống ở trên đời, ai dám nói bản thân trăm phần trăm không dựa vào người khác? Hơn nữa, cô cô của cậu, ông nội và cha của cậu đều là người của mình, gọi người của mình đó chính là lẽ bất di bất dịch... Cậu có hiểu không?
Hai tay của Diệp Quân nắm chặt: “Gọi nhiều người sẽ có sự ỷ lại, sẽ có thần trong lòng, ta muốn dựa vào bản thân.”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, biểu cảm đó giống như không cẩn thận ăn phải phân nhưng ông ta vẫn cố nhịn lại sự buồn nôn trong lòng, tiếp tục khuyên nhủ: “Cậu nói không sai, gọi nhiều người sẽ có sự ỷ lại... Nhưng mà đó cũng tùy tình hình! Cậu xem thử thực lực của người đối diện kia đã vượt qua hơn cậu mười lần, tình hình này cậu không gọi người đó chính là kẻ khùng đó!”
Diệp Quân nhìn chằm chằm người đàn ông mặc áo đen đó: “Ta phải dựa vào bản thân mới được!”
“Cậu được cái quần què!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3426494/chuong-5905.html