Chương trước
Chương sau
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Thật ra điều này cũng khiến hắn khá ngạc nhiên, vì sau khi thăng cấp, hắn vẫn không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, không những không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, mà còn không nhìn thấy được Vũ Trụ Chủ.

Nơi này quá xa Vũ Trụ Chủ.

Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được cái gọi là “thật” không?”

Diệp Quân vẫn lắc đầu: “Biết được một chút, nhưng biết một chút và muốn đạt được, làm được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”.

Tiểu Tháp nói: “Cho dù thế nào thì cũng là một khởi đầu tốt”.

Diệp Quân gật đầu.

“Ầm!”

Ngay lúc này, bên ngoài đường hầm thời không bỗng vang lên tiếng động cực lớn.

Mọi người đều giật mình.

Hoàng đế đi trước phất tay phải lên, đường hầm thời không tách đôi ra hai bên, chẳng mấy chốc mọi người đã đến một tinh không.

Một người đàn ông trung niên đứng trước cách đó mấy ngàn trượng, người đàn ông trung niên mặc áo dài đen, tay phải cầm một con dao dài, nở nụ cười tà ác.



Cường giả nhà họ Thiên.

Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng đế, nhếch môi: “Ngươi chính là Cơ Chiến của Đế Quốc?”

Hoàng đế bình tĩnh nhìn ông ta: “Sao thế?”

“Ha ha”.

Người đàn ông trung niên bật cười, ngay sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ nhìn thấy một thanh đao dài hàng vạn trượng đột nhiên chém mạnh từ trên đầu xuống.

Vèo!

Tất cả thời không đều bị nứt ra.

Sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng.

Cơ Chiến bỗng nhiên giơ tay đấm một quyền, một con rồng vàng khổng lồ dài vạn trượng bỗng lao ra, lập tức quét sạch đao quang đó, sức mạnh cực lớn khiến người đàn ông trung niên chấn động liên tục lùi về sau cả gần vạn trượng.

Thấy thế, các cường giả Đế Quốc đều máu huyết sục sôi, đồng loạt gào lên.

Diệp Quân nhìn Cơ Chiến, híp mắt lại, thực lực của Hoàng đế này còn mạnh hơn những gì hắn nghĩ nhiều.

Ở đằng xa, sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên bật cười, sau đó cũng không thấy ông ta vung đao tấn công, nhưng lại có vô số đao khí dày đặc lao đến từ xung quanh, giống như một trận mưa lớn, bao phủ tất cả mọi người.

Cơ Chiến vẫn rất bình tĩnh, gã vung tay áo lên, một tia sáng màu vàng lao ra, sau khi một con rồng vàng bay lên trời, lúc này tất cả đao quang đều sụp đổ, không để lại chút lực cản nào.

Nhưng vào lúc này, một thanh đao dài đột nhiên xuyên qua ánh sáng vàng lao thẳng về phía Cơ Chiến, tốc độ rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã lao đến trước mặt Cơ Chiến, Cơ Chiến giơ ngón tay lên quét qua.

Bùm!

Cường giả nhà họ Thiên đó và thanh đao bị văng ra xa.

Sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên không tấn công nữa, ông ta nhìn Cơ Chiến, bật cười nói: “Không hổ là người mạnh nhất Đế Quốc, lợi hại”.

Nghe cường giả nhà họ Thiên nói thế, các cường giả Đế Quốc máu huyết sùng sục như được tiêm chất kích thích.

Sĩ khí dâng trào.

Cơ Chiến bỗng vung tay lên, một sức mạnh bí ẩn bỗng lao ra, không phải đánh vào cường giả nhà họ Thiên mà là tấn công Diệp Quân.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Quân đã bị văng ra xa cả mấy vạn trượng.

Mọi người đều sửng sốt.

Cơ Chiến nhìn Diệp Quân: “Nếu ngươi đã là kẻ thù không đội trời chung của quốc sư, vậy thì tất nhiên Đế Quốc ta sẽ không dung chứa ngươi. Thế nhưng ta cũng không giết ngươi, nhưng từ nay về sau, ngươi không được phép bước vào lãnh thổ Đế Quốc ta”.

Nghe Cơ Chiến nói thế, Tang Hàn cũng khá ngạc nhiên, cô ta nhìn Hoàng đế, sau đó lại nhìn Diệp Quân, có thế nào cô ta cũng không ngờ sẽ bỗng dưng xảy ra chuyện như vậy.

Tang Hàn nhìn Cửu điện hạ ở bên cạnh, nhưng Cửu điện hạ cũng không nói gì.

Hoàng đế nhìn cường giả nhà họ Thiên ở đằng xa, cường giả nhà họ Thiên mỉm cười.

Hoàng đế cũng không nói gì, ông ta xòe bàn tay ra, trận pháp được khởi động, chẳng mấy chốc, mọi người đều bước vào con đường dịch chuyển.

Lúc bước vào con đường dịch chuyển, Vưu Liêm bỗng nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân, hai người bốn mắt nhìn nhau, sau đó dời mắt đi.

Chẳng lâu sau, tất cả người Đế Quốc đều biến mất.

Chỉ còn lại cường giả nhà họ Thiên đó, cường giả nhà họ Thiên nhìn Diệp Quân, nhếch môi cười, không nói gì nhiều, bỗng bay lên trời, sau đó dùng dao chém về phía Diệp Quân…

Ở một bên khác.

Sau khi đi vào đường hầm thời không, chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng nhận ra điều gì, ông ta dừng lại: “Không đúng”.

Hoàng đế quay đầu lại nhìn ông ta, chủ nhân Bút Đại Đạo nói: “Mẹ nó chứ! Không ổn! Đi, lập tức quay lại”.

Hoàng đế không nói gì, lập tức vung tay lên, ông ta và chủ nhân Bút Đại Đạo quay lại vị trí trước đó.

Thế nhưng lúc này nơi đó chỉ còn một thi thể.

Chính là thi thể của cường giả nhà họ Thiên đó.

Hoàng đế híp mắt: “Không phải hắn giết”.

Nói rồi ông ta bỗng quay đầu nhìn xuyên qua tinh hà, tận cuối tầm mắt, lúc này Diệp Quân bị bốn cường giả bí ẩn hộ tống chạy trốn.

Chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Lập tức ra lệnh đánh gục hết tất cả những người bên cạnh Cửu hoàng tử, bên cạnh cậu ta còn có Lão Lục… ồ không phải, có nội gián”.

Hoàng đế lại lạnh lùng nói: “Không vội, không thể để tên này bình yên rời đi được”.

Nói rồi ông ta bỗng xé toạc thời không, đuổi theo đám người Diệp Quân…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.