Chương trước
Chương sau
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã dẫn Tần Tuyết đến đại điện của Tang Hàn.

Lúc thấy Tang Hàn, Tần Tuyết vội cung kính hành lễ, trong mắt cô ta, là vẻ kích động và sùng bái không hề che giấu.

Tang Hàn!

Đây chắc chắn là một truyền kì, từ một người bình thường lên đến chức thống đốc quyền thế ngất trời… hơn nữa, còn là một cô gái.

Đế quốc có nhiều thống đốc như vậy, nhưng, nữ thì chưa được tới năm người.

Mà mục tiêu của Tần Tuyết, chính là trở thành loại người như Tang Hàn.

Tang Hàn nhìn Diệp Quân, cũng không nói gì.

Diệp Quân nhìn thẳng vào Tang Hàn: “Thống đốc đại nhân, cô muốn biết mục tiêu của ta, ta có thể nói với cô, nhưng, ta thấy có khả năng cô sẽ không tin lắm đâu…”

Tang Hàn nói: “Ngươi nói đi, tin hay không là chuyện của ta.”

Diệp Quân đáp: “Ta tới từ một nơi tên là Vũ trụ Chủ, không biết cô có thể điều tra ra không, nhưng dù sao nó cũng cách nơi này rất xa, sở dĩ tới nơi này, là vì đánh cược với một người, tới nơi xa lạ này để tranh đạo.”

Tang Hàn bình tĩnh nói: “Tranh đạo?”

Diệp Quân gật đầu: “Cuộc chiến tranh giành Đại Đạo, chính là với thằng cha bị nhốt chung ở khu mỏ với ta, bây giờ ông ta đã rời đi rồi.”

Tang Hàn nhìn Diệp Quân: “Chỉ như vậy?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Chỉ như vậy, ta xây dựng thư viện, cũng vì cuộc chiến tranh giành Đại Đạo này.”

Tang Hàn im lặng.



Diệp Quân nói: “Ta cần một nền tảng, nếu thống đốc đại nhân bằng lòng cho ta một nền tảng, ta cảm kích vô cùng, nếu không bằng lòng, cũng không sao, ta chỉ muốn nói với thống đốc đại nhân, ta và thống đốc đại nhân không phải kẻ địch, giữa chúng ta không có sự xung đột lợi ích.”

Hắn rất rõ, hắn chỉ có thể thẳng thắn với người phụ nữ này, muốn qua mắt đối phương, sẽ chỉ khiến đối phương càng cảnh giác, thậm chí nảy sinh ý định giết hắn.

Loại nhân vật này, không thể bị lừa bởi dăm ba câu của hắn được.

Nếu người phụ nữ này vẫn phòng bị hắn, vậy hắn cũng chả còn cách nào, chỉ có thể đổi phương án khác.

Tang Hàn im lặng một lát, nói: “Chuyện thư viện, ta làm giúp ngươi, ngươi giúp ta một việc.”

Diệp Quân nói: “Cô nói đi.”

Tang Hàn nhìn Tần Tuyết, người phía sau khẽ hành lễ, rồi lui ra.

Tang Hàn nói: “Mai ta sẽ tới đế đô, ngươi đi với ta một chuyến.”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có phải chiến trường Đế Tinh…”

Tang Hàn khẽ gật đầu.

Diệp Quân nói: “Rất nghiêm trọng à?”

Tang Hàn nói: “Nhiều lắm là một tháng nữa, có thể cả đế quốc sẽ tổng động viên để đánh trận này.”

Diệp Quân cau mày.

Tang Hàn nhìn hắn: “Sáng lập một thư viện, chuyện cực kì đơn giản, làm lớn mới khó, bây giờ ngươi chỉ có mỗi nhà họ Tần hỗ trợ, căn bản không thể làm lớn được.”

Diệp Quân nói: “Nếu thêm cô thì sao?”

Tang Hàn nói: “Cũng khó mà làm đến mức lớn nhất.”

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Tang Hàn nói tiếp: “Đầu tiên, ta không thể lấy danh nghĩa nhà nước để xây cái thư viện này thay ngươi, đương nhiên, ta có quyền lợi để làm thế, nhưng nếu ta làm vậy, tương lai thư viện này sẽ có rất nhiều chuyện, ngươi hiểu không?”

Diệp Quân gật đầu, hắn biết, nếu Tang Hàn lấy danh nghĩa nhà nước để xây thư viện này hộ hắn, nhất định sẽ trở thành đối tượng cho kẻ thù chính trị của cô ta tấn công vào, lúc đó, thư viện sẽ càng khó khăn.

Tang Hàn lại nói: “Ta có thể giúp ngươi trong âm thầm, có ta lặng lẽ giúp đỡ, ngươi có thể xây dựng thư viện ở thành Ung Nhung, nhưng nếu ngươi muốn nó đi xa hơn, chỉ có các là nhận được sự ủng hộ của hoàng thất, chỉ có nhận được sự ủng hộ của hoàng thất, thư viện của ngươi mới có thể đi xa hơn.”

Diệp Quân im lặng, người phụ nữ này không phải người tốt, thế này là muốn đưa hắn tới đế đô rồi vướng vào cuộc tranh chấp đảng phái.

Tang Hàn nhìn hắn: “Tự ngươi chọn.”

Diệp Quân nói: “Ta có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ không?””

Tang Hàn bảo: “Nói.”

Diệp Quân nói: “Cho Tần Tuyết cô nương kia một công việc nào đó, ngay trong phủ thống đốc này.”

Lão Tần giúp hắn rất nhiều, tất nhiên hắn phải có qua có lại mới được.

Tang Hàn gật đầu: “Được.”

Diệp Quân bảo: “Chuyện của thư viện…”

Tang Hàn nói: “Đoàn phụ tá của phủ thống đốc sẽ tiếp nhận, làm giúp ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ không phớt lờ ngươi, việc xây dựng và phát triển của thư viện, tất cả đều theo suy nghĩ của ngươi.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Hắn giúp cô ta.

Cô ta giúp hắn!

Hai bên hợp tác!

Đương nhiên, bây giờ Tang Hàn đang là thế chủ động.

Tang Hàn nói: “Chuẩn bị đi, mai chúng ta đi đế đô.”

Diệp Quân gật đầu, sau đó quay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân đi, âm thanh thần bí trong bóng tối lại vang lên: “Lần đi đế đô này…”

Tang Hàn bình tĩnh nói: “Không trốn được.”

Âm thanh thần bí nói: “Tranh thủ lấy lợi ích lớn nhất đi.”

Tang Hàn khẽ lắc đầu, không nói gì.



Diệp Quân vừa về phòng, Tần Tuyết đã tìm tới, cô ta cầm một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân: “Diệp công tử, đây là thứ ông nội bảo ta đưa cho ngươi.”

Diệp Quân nhìn nhẫn không gian, trong nhẫn không gian có một triệu viên linh tinh.

Một triệu!

Diệp Quân nhìn Tần Tuyết, Tần Tuyết nói: “Chuyện của ta, thật sự cảm ơn Diệp công tử rất nhiều.”

Diệp Quân cười nói: “Ta đã đồng ý với ông nội cô rồi.”

Nói rồi, hắn lấy ra một quyển trục đặt trước mặt Tần Tuyết: “Mai ta sẽ đi tới đế đô với thống đốc đại nhân, chuyện của thư viện sẽ có đoàn phụ tá của phủ thống đốc giúp đỡ, nhưng người phụ trách chủ yếu vẫn là ông nội cô, việc quy hoạch và xây dựng thư viện, ta đều để trong quyển trục này, bảo ông ta làm theo kế hoạch trong quyển trục là được.”

Tần Tuyết nhận quyển trục, gật đầu: “Được.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.