Phạn viện trưởng yên lặng.
Toại Cổ Kim lại nói: “Thầy, vũ trụ chưa bao giờ được thống nhất hoàn toàn, trong “Luận Đại Đạo” của người có ghi lại trật tự và sự hưng vong của vô số nền văn minh, nhưng nó không có ghi chép gì về một nền văn minh vũ trụ thống nhất, bây giờ vừa lúc lại có cơ hội này, không phải sao?
Phạn viện trưởng lại im lặng.
Toại Cổ Kim tiếp tục nói: “Ta biết thầy sợ sau khi vũ trụ này thống nhất sẽ xuất hiện thêm nhiều chuyện đáng sợ... Nhưng chắc hẳn thầy cũng biết rằng chúng ta không thể không làm chỉ vì sợ, dù chúng ta không làm thì sau này cũng sẽ có người làm, mà người khác làm thì không bằng để hắn làm, dù sao thì hắn nhất định sẽ không hiến tế tất cả chúng sinh!”
Phạn viện trưởng thấp giọng thở dài.
Ông ta hoàn toàn không có sự lựa chọn.
Ông ta không vào Nội Các, những học sinh ở học viện đế quốc cũng chắc chắn không thể sống, bây giờ Toại Cổ Kim chưa hề xuống tay với những học sinh học viện đế quốc cũng vì ông ta.
Mà những học sinh học viện đế quốc cũng chỉ có ông ta mới dạy được.
Sau khi Toại Cổ Kim thấy Phạn viện trưởng, cô ta đã hiểu ý của đối phương, không nói gì nữa, cô ta hành lễ sau đó xoay người rời đi.
Phạn viện trưởng đột nhiên nói: “Nha đầu, dù là Phạn Thiên Quốc hay dòng họ Đạo Thương thì bây giờ bọn họ cũng không thể đối kháng với ngươi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385499/chuong-5799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.