Chương trước
Chương sau
Dạy mình làm người ư?

Chủ nhân bút Đại Đạo nghe xong, lập tức cau mày, ông ta đánh giá Mạc Sơn Hà, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân: “Cậu tìm được tên ngốc này ở đâu đấy?”

Diệp Quân: “...”

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nhìn Mạc Sơn Hà, ông ta đang muốn nói chuyện, nhưng đúng lúc này, thân thể Mạc Sơn Hà đã trở nên hư ảo, chỉ nháy mắt, mọi người ở đó lập tức cảm nhận được uy áp đáng sợ.

Đao thế!

Mọi người không nhìn thấy đao của Mạc Sơn Hà, nhưng lại cảm nhận được đao thế của y.

Người và đao đã đạt đến cảnh giới Phá Hư!

Khoảnh khắc này, mọi người đều kinh ngạc.

Người đạt tới cảnh giới Phá Hư, mọi người không bất ngờ, vì người dám ra ngoài lang thang vào lúc này, chắc chắn không phải kẻ ngu, nhưng mọi người thật sự không ngờ, Mạc Sơn Hà này lại là một đao tu, hơn nữa, đao cũng y cũng đạt tới cảnh giới Phá Hư!

Diệp Quân cũng kinh ngạc vô cùng, thằng cha này đúng là khiêm tốn quá!

Trong mắt chủ nhân bút Đại Đạo xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng vẻ mặt vẫn rất kinh ngạc, có cảnh gì mà ông ta chưa gặp qua đâu?

Khoảnh khắc một người một đao đánh đến trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo, một luồng đao quang cao ngất đột nhiên xuất hiện, trời đất rung chuyển.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ nhàng chạm một cái.

Ầm ầm!

Vừa chỉ xong, luồng đao quang cao ngất kia bỗng dừng ở đó, thời gian như ngừng trôi, khoảnh khắc tiếp theo, đao quang cao ngất sụp đổ ầm ầm, nổ tung như pháo hoa giữa trời đất, Mạc Sơn Hà lùi lại liên tục.

Sau khi dừng lại, Mặc Sơn Hà hơi kinh ngạc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông cũng khá đấy.”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Mạc Sơn Hà: “Ngươi cũng khá đấy.”

“Ha ha!”

Mạc Sơn Hà cười lớn, y mở lòng bàn tay ra, một cây đao hư ảo đột nhiên ngưng tụ trong lòng bàn tay y.

Thấy cây đao ngưng tụ trong tay Mạc Sợ Hà, trong mắt chủ nhân bút Đại Đạo lại lộ ra một tia kinh ngạc nữa: “Ngươi cũng là thiên tài, có thể lĩnh hội được đạo “Hư” tới mức này, ngươi...”

Ông ta còn chưa nói xong, Mạc Sơn Hà đã giơ đao xông tới trước mặt ông ta, sau đó hung hăng nhắm vào đầu chủ nhân bút Đại Đạo rồi chém xuống.

Đao này chém xuống, thời không nơi chủ nhân bút Đại Đạo đang đứng lại rung chuyển dữ dội.

Thời không rung chuyển!

Uy của đao này, khiến mọi người ở đó lộ vẻ xúc động.

Biểu cảm của Diệp Quân cũng hơi nghiêm trọng, thực lực của Mạc huynh này đúng là hơi khoa trương thật, trước đây thằng nhóc này chưa gặp kẻ kì quái đó, e là thật sự rất kiêu ngạo...

Chủ nhân bút Đại Đạo đối mặt với nhát đao khủng bố này, biểu cảm vẫn rất bình tĩnh, ông ta chỉ một cái, trên đầu ngón tay không có bất kì sức mạnh dao động nào, nhưng lại nghiền nát phát đao khủng bố của Mạc Sơn Hà dễ như trở bàn tay, một loại sức mạnh thần bí lập tức bao vây Mạc Sơn Hà và đao của y.

Hai mắt Mạc Sơn Hà mở to: “Vãi.”

Chủ nhân bút Đại Đạo lại búng tay một cái.

Ầm!

Cả người và đao của Mạc Sơn Hà lập tức bay đi, nháy mắt đã xuất hiện ở nơi xa.

Sau khi Mạc Sơn Hà dừng lại, đao ý và đao thế khủng bố tỏa ra quanh người y cũng lập tức phấn tán, nhưng chẳng mấy chốc, y lại cưỡng ép ngưng tụ lại.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc vô cùng.

Xem ra thực lực của tên ngốc này đúng là khủng bố đấy!

Mạc Sơn Hà từ từ ngẩng đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo nơi xa, một dòng máu tươi từ từ tràn ra từ khóe miệng y, y lau máu đi, sau đó nhìn Diệp Quân: “Diệp huynh, người này không chỉ mạnh một tí đâu!”

Diệp Quân: “…”

Mạc Sơn Hà hít một hơi thật sâu, y đột nhiên hét: “Nào!”

Xung quanh không có động tĩnh.

Mọi người đều hơi nghi ngờ.

Chủ nhân bút Đại Đạo lại cau mày.

Chẳng mấy chốc, thời không xung quanh đột nhiên sôi trào chuyển động tiếp đó, trong ánh mắt mọi người của mọi người, những dòng đại đạo Quang m xuất hiện giữa trời đất, rồi, những luồng đao ý khác nhau quét ra từ trong những đại đạo Quang m kia…

Thấy cảnh này, mọi người đều kinh ngạc.

Có hàng ngàn loại đao ý khác nhau, hơn nữa, mỗi loại đao ý đều cực kì mạnh mẽ, vô cùng gần kề với cảnh giới Phá Hư.

Chi là nó tới từ đâu?

Mọi người đều khó tin nhìn Mạc Sơn Hà.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Mạc Sơn Hà, nở nụ cười: “Giỏi lắm, ngươi đúng là rất giỏi, không ngờ, ngươi lại có thể tu luyện Ca Đương, tu luyện đao ý bất đồng trong thời đại khác biệt, sau đó dùng cách này để khiến chúng hội tụ về đây… Ngoài người kì quái đó ra, trước mắt ngươi đúng là người có suy nghĩ nhất, ha ha.”

Tu luyện Ca Đương?

Mọi người nghe xong đều mơ hồ.

Diệp Quân cũng hơi nghi hoặc.

Cạnh Diệp Quân, Toại Cổ Kim nói: “Chắc hắn là người tu luyện đầu thai trong truyền thuyết, cách tu luyện của loại người này không giống với người khác, sau khi y tu luyện đao thế tới một trình độ cực cao ở một thời đại, thì sẽ trực tiếp đầu thai vào thời đại khác, bắt đầu tiếp tục tu luyện một loại đao đạo khác, ở đây có hàng ngàn loại đao đạo, nói cách khác, ít nhất hắn đã đầu thai sống lại hàng ngàn lần, tu luyện qua những loại đao đạo khác nhau trong hàng ngàn thời đại khác biệt, mỗi loại đao đạo đều vô cùng gần với cảnh giới Phá Hư…”

Nói rồi, trong mắt của cô ta cũng nhiều thêm một tia nghiêm trọng: “Nếu hàng ngàn loại đao đạo đều đạt tới cảnh giới Phá Hư, rồi hợp nhất…”

Nghe xong, biểu cảm của Diệp Quân cũng trở nên nghiêm trọng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.