Chương trước
Chương sau
Bọn họ không biết những kiếm khí đó của Diệp Quân có uy lực thế nào, dù sao, bọn họ cũng thấy rất ngầu, quả thật là ngầu tung trời.

Kiếm tu!

Bây giờ ở vũ trụ Quan Huyên, địa vị của kiếm tu vẫn rất cao, là đối tượng sùng bái của vô số người trẻ, nếu một người đàn ông là kiếm tu, vậy ở trong vũ trụ Quan Huyên, kẻ đó sẽ có quyền được ưu tiên chọn bạn đời, chẳng qua, tính cách của phần lớn kiếm tu đều khá lạnh lùng, hơn nữa, thích một thân một mình, chỉ có rất ít người mới hứng thú với con gái.

Lúc những kiếm tu ở đây thấy chiêu kiếm kĩ này của Diệp Quân, lập tức kích động không kiềm chế bản thân được, trong mắt đầy vẻ sùng bái.

Khuyết Chiến hơi đau đầu, vị viện trưởng này lại giở vẻ ngầu rồi!

Đương nhiên, ông ta không dám qua loa tí nào, vì những kiếm khí này thật sự rất khủng bố, đặc biệt là Diệp Quân còn sử dụng cả sức mạnh của huyết mạch phong ma, trong mỗi nhát kiếm đều có sức mạnh cực kì khủng bố.

Cái này cũng khiến ông ta kinh ngạc, sao thằng nhóc này lại thăng cấp nhanh như vậy?

Phải biết là, lần trước gặp mặt, thằng nhóc này vẫn chưa đánh thắng được ông ta đâu.

Chẳng mấy chốc, dưới sự chú ý của mọi người, tay cầm trường thường của Khuyết Chiến đột nhiên đâm về trước, vừa đánh phát này ra, vô số kim quang xông ra khỏi người ông ta như thủy triều, đồng thời một loại ‘vực’ thần bí bao phủ nơi này, dưới sự đàn áp của sức mạnh ‘vực’ này, cảnh giới của Diệp Quân lại bắt đầu bị kiềm chế, nhưng chỉ nháy mắt, kiếm khí của Diệp Quân đã phá vỡ sức mạnh này.

Ầm ầm!

Ở thời không thần bí này, thời không nơi Diệp Quân và Khuyết Chiến đang ở nháy mắt đã nổ tung, hai luồng sức mạnh phát nổ cùng lúc, khu vực đó lập tức chói lọi như pháo hoa, vô số kim quang và kiếm khí màu máu không ngừng bắn tung tóe ra xung quanh.

Dưới sự chú ý của mọi người, Khuyết Chiến bị nhát kiếm kia đè cho lùi lại liên tục, lần lùi này lùi xa cả trăm ngàn trượng, khi ông ta vừa dừng lại, xung quanh ông ta đột nhiên xuất hiện vô số kiếm khí màu máu, chi chít, bao quanh y ông ta.

Khuyết Chiến không ra tay nữa, vì kim giáp trên người ông ta đã rạn nứt, cái này còn do Diệp Quân nương tay, nếu không, vừa nãy những kiếm khí đó đã đè chết ông ta rồi.

Khuyết Chiến rất kinh ngạc, vì tốc độ thực lực Diệp Quân thăng cấp cũng quá khủng bố.

Nơi xa, tay phải Diệp Quân khẽ phất, chỉ nháy mắt, mọi kiếm khí đã biến mất không còn gì, hắn và Khuyết Chiến lại xuất hiện ở trên võ đài lần nữa.

Lúc này, những học sinh ở đó đột nhiên hoan hô đồng loạt.

Tiếng như sấm kêu!

Diệp Quân nhìn những học sinh hoan hô, cười nói: “Giải tán!”

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Diệp Quân không biết rằng, trận đấu này của hắn và Khuyết Chiến đã bị thư viện dùng quả cầu ghi hình đám mây ghi lại, do đó, không lâu sau, trận đấu này đã nhanh chóng truyền ra khắp vũ trụ Quan Huyên.

Bất kì thế giới nào cũng đều thích kẻ mạnh, tất nhiên vũ trụ Quan Huyên cũng không ngoại lệ, sau khi thấy được thực lực khủng bố của Diệp Quân, người của cả vũ trụ Quan Huyên càng sùng bái hắn hơn.

Nhờ đó mà sức mạnh tín ngưỡng của hắn cũng xảy ra thay đổi lần nữa.

Trên đường, Diệp Quân đang đi dạo với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu thì đột nhiên dừng lại, hắn mở lòng bàn tay ra, một sợi sức mạnh tín ngưỡng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, đây là sợi sức mạnh tín ngưỡng màu trắng, nhưng lúc này, lại đang từ từ trở nên trong suốt.

Diệp Quân hơi kinh ngạc.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Chắc do trận đấu vừa nãy.”

Diệp Quân cười nói: “Chắc thế.”

Nói rồi, hắn nhìn sợi sức mạnh tín ngưỡng trong tay, nở nụ cười, hắn không ngờ, một màn biểu diễn, mà hắn lại có thu hoạch lớn như vậy

Thật ra, sức mạnh tín ngưỡng của hắn đã phát triển đến đoạn bế tắc, nếu muốn mạnh hơn, chỉ có thể dùng thời gian từ từ bồi dưỡng, nhưng lần này, hắn không ngờ, sức mạnh tín ngưỡng của hắn lại được thăng cấp nhiều như vậy.

Nếu sức mạnh tín ngưỡng tiến thêm một bước nữa, vậy nhất định sẽ cực kỳ khủng bố!

Hắn có chút chờ mong.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Tình hình bên ngoài thế nào?”

Thời gian này, cô ta đều xử lý chuyện của thư viện, căn bản không quản chuyện bên ngoài, đương nhiên, với thực lực bây giờ của cô ta, cũng không quản chuyện bên ngoài được, chính vì vậy, cô ta không khỏi hơi lo lắng.

Diệp Quân thu sức mạnh tín ngưỡng lại, sau đó nói: “Không quản được .”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu quay đầu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Ta cũng không quản được.”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu, sau đó nói: “Ta chuẩn bị dẫn các chủ thành lớn trong Nội Các lâm thời đi mặc đồ dân thăm thú đây đó, ngày nào cũng ngồi trong các, có nhiều chuyện chỉ được nghe báo cáo, không thể nhìn thấy tận mắt, cái này không được, chúng ta nên đi vào dân gian xem thử, nghe coi sao.”

Diệp Quân gật đầu: “Cách này cũng tốt, ngày mai ta chuẩn bị dẫn mười ngàn học sinh trong thư viện đi tới Phạn Thiên Quốc xem thử, để bọn chúng nhận thức về thế giới bên ngoài, cũng để họ biết, trời cao bao nhiêu.”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Được!”

Ngày hôm sau.

Diệp Quân dân mười ngàn học sinh do mình chọn rời khỏi Tiểu Tháp, hắn tìm Huyền Nho, tất nhiên chuyện này phải nhờ Huyền Nho giúp mới được.

Huyền Nho không từ chối, gã nói: Nếu giao lưu, nơi tốt nhất là học viện Đế Quốc, đây là học viện tốt nhất của Phạn Thiên Quốc, hơn nữa, ở đế đô này, bên trong đều là thiên tài yêu nghiệt nhất của Phạn Thiên Quốc chúng ta.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.