Bên trong chiếc nhẫn thế mà lại là ba món thần khí cảnh giới Văn Minh Tổ.
Một thanh kiếm, kiếm dài ba thước, rộng hai ngón tay, thân màu trắng tuyết.
Một bộ áo giáp, cả bộ áo giáp được làm từ vảy của một con yêu thú không rõ danh tính, toát ra ánh sáng nhạt, dày và rắn chắc, nhìn thoáng qua có thể biết là một vật vô cùng siêu phàm.
Một dấu ấn, chỉ lớn bằng bàn tay, bề ngoài khắc một yêu thú kỳ lạ, dưới đáy khắc bốn chữ lớn.
Ba thần vật đều là cảnh giới Văn Minh Tổ.
Đây đã không phải là danh tác mà là danh tác siêu cấp.
Sắc mặt Tùy Vô Hàn trở nên cực kỳ khó coi.
Diệp Quân nhìn Tùy Vô Hàn, sau đó quay sang nhìn Huyền Nho, mỉm cười nói: “Nho huynh, các huynh làm ta cảm thấy sợ khi được trọng dụng đấy”.
Huyền Nho nói: “Diệp huynh, Phạn Thiên Quốc ta thật lòng hy vọng huynh có thể gia nhập vào bọn ta”.
Diệp Quân nói: “Tại sao?”
Huyền Nho nghiêm túc nói: “Diệp huynh là một thiên tài”.
Diệp Quân bật cười, hắn không nói gì thêm, nhận lấy hai chiếc nhẫn Huyền Nho đưa cho trước mặt: “Ta sẵn sàng gia nhập vào Phạn Thiên Quốc”.
Huyền Nho cũng nở nụ cười: “Chào mừng”.
Nói rồi gã vung tay lên, một tia sáng màu vàng bỗng che phủ bầu trời.
Huyền Nho nói: “Diệp huynh, mời”.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn Cựu Thần bên cạnh: “Cựu Thần huynh, có muốn đi với ta không?”
Cựu Thần cười nói: “Ta không được, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3383236/chuong-5744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.