Chương trước
Chương sau
Nói tới đây, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói: “Tiền bối, xưng hô với huynh như thế nào?”

Cựu Thần cười nói: “Ta tên là Cựu Thần!”

Diệp Quân kinh ngạc nói: “Đây là tên của huynh sao?”

Cựu Thần cười nói: “Đúng vậy, từ khi sinh ra ta đã có tên riêng của mình, ta cũng rất kỳ quái đúng không! Cha ta nói ta có thể là một nhân vật lớn tuyệt thế nào đó đầu thai chuyển thế, ha ha!”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thật là hung hãn!”

“Ha ha!”

Cựu Thần cười phá lên: “Tiểu tử, có chuyện gì muốn hỏi ta sao? Có chuyện gì thì cứ hỏi, giữa đàn ông với nhau thì phải thẳng thắn thành thật!”

Diệp Quân nói: “Tiền bối, hẳn là chủ nhân Bút Đại Đạo đã đi tìm huynh trước đó”.

Cựu Thần gật đầu: “Có đến tìm, nói xử lý ngươi”.

Diệp Quân nhìn Cựu Thần: “Tiền bối từ chối ông ta?”

Cựu Thần nói: “Chứ còn gì nữa?”

Diệp Quân nhìn y, không nói gì.

Cựu Thần lắc đầu: “Thật nhàm chán, chúng ta là tu sĩ, tu luyện thì cứ tu luyện, làm những việc vớ vẩn đó làm gì?”

Diệp Quân cười nói: “Đã tiếp thu”.

Cựu Thần nói: “Tiểu tử, kẻ thù của ngươi hơi nhiều đó”.

Vừa nói, y vừa ngẩng đầu liếc nhìn vạn kiếp Tinh Vân ở phía trên: “Cách đây không lâu, có một tên ở phía trên hiện thân ở đây với thần thông vô thượng, hắn yêu cầu ta giết ngươi… chủ nhân Bút Đại Đạo muốn giết ngươi, phía trên cũng có người muốn giết ngươi, ngươi thật đáng thương, ha ha!”

Diệp Quân : “…”

Diệp Quân có chút tò mò nói: “Phía trên ra điều kiện gì cho huynh?”

Cựu Thần nói: “Để ta đi lên”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối chưa từng bị cám dỗ sao?”

Cựu Thần liếc hắn một cái, cười nói: “Nếu ta có bản lĩnh đi lên thì ta sẽ đi lên, bởi vì đó là điều ta xứng đáng có được, nếu ta không có bản lĩnh đi lên thì ta không lên, giống như chơi một trò chơi, nếu vì khó khăn mà gian lận, thì dù có vượt ải cũng đâu có ý nghĩa gì?”

Diệp Quân im lặng.

Cựu Thần ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, cười nói: “Nơi này có ba ngàn kiếp đại đạo, trải qua bao nhiêu năm qua, ngay từ đầu ta còn không thể chịu nổi một kiếp, hiện tại, ta đã có thể chịu được một nghìn chín trăm kiếp, ngươi biết không? Mỗi một lần vượt qua thêm một kiếp, đó là một điều cực kỳ thú vị và hạnh phúc đối với ta... Nhiều khi, quá trình này còn thú vị hơn nhiều so với kết quả, ha ha!”

Dứt lời, y tiến lên phía trước một bước, hóa thành một tia sáng trắng phóng lên cao, lao thẳng vào sâu trong vạn kiếp Tinh Vân kia.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Cựu Thần đang lao về phía vạn kiếp Tinh Vân, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười: “Quá trình... đúng rồi! Kết thúc mà không có quá trình, cho dù là tốt, nhưng có ý nghĩa gì đâu?”

Bùm!

Lúc này, tia sáng trắng trong vạn kiếp Tinh Vân vỡ tan, Cựu Thần lại trở về vị trí ban đầu.

Cựu Thần vung tay lên, kiếp lôi tỏa ra xung quanh y lập tức tan vỡ, y ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, cười nói: “Tới lượt ngươi? Dùng hết tất cả sức mạnh để thử xem ngươi có thể phá bao nhiêu kiếp “.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Nói xong, hắn đột nhiên hóa thành một tia kiếm quang phóng lên trời.

Lúc này hắn trực tiếp sử dụng sức mạnh của ba loại huyết mạch và sức mạnh tín ngưỡng.

Với một kiếm này, vạn kiếp Tinh Vân lập tức cảm nhận được sự uy hiếp, trong nháy mắt, ba ngàn đại đạo kiếp trực tiếp dâng trào lên, ba ngàn tia lôi kiếp tụ tập thành một cột sét, hung hãn đánh vào Diệp Quân.

Bùm!

Trong vạn kiếp Tinh Vân, sóng xung kích của những tia kiếm quang và lôi kiếp không ngừng bùng nổ, khiến toàn bộ vạn kiếp Tinh Vân rung chuyển đến mức sôi sục.

Một lúc sau, kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân ngã xuống.

Sau khi dừng lại, một vệt máu tràn ra từ khóe miệng Diệp Quân, không những thế khắp người hắn còn có tia chớp lập lòe, không ngừng ăn mòn cơ thể hắn.

Cựu Thần có chút hưng phấn nói: “Ta vừa mới đếm thử, ngươi đã đột phá một nghìn năm trăm hai mươi kiếp... Tiểu huynh đệ, ngươi thật lợi hại! Lúc này mà ngươi đã có thể phá một nghìn năm trăm hai mươi kiếp, so với ta hồi đó thì tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa, ta cảm thấy ngươi vẫn chưa thực sự cố gắng hết sức... Thật lợi hại”.

Diệp Quân cười khổ nói: “Kiếp này thật là khủng bố”.

Hắn vừa nói vừa định giải trừ những lôi kiếp trên người, lại bị Cựu Thần ngăn cản: “Chờ một chút”.

Diệp Quân nhìn Cựu Thần, Cựu Thần cười nói: “Những lôi kiếp là thứ tốt, chúng nó có thể không ngừng rèn luyện thân thể của ngươi, khiến thân thể của ngươi trở nên mạnh mẽ hơn...”

Đang nói, y bỗng nhiên mở lòng bàn tay ra, một viên đan dược phát ra sấm sét rơi xuống trước mặt Diệp Quân: “Đây là đan lôi kiếp do ta luyện chế, dùng kết hợp với thứ này, hiệu quả sẽ tốt gấp đôi”.

Diệp Quân mỉm cười, nhận lấy đan dược nuốt vào, trong phút chốc, một luồng sức mạnh của sấm sét lan ra từ trong cơ thể hắn.

Cựu Thần cười nói: “Ngươi không sợ đan dược này có vấn đề sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Người như tiền bối sao có thể làm ra những loại chuyện như vậy?”

Cựu Thần cười nói: “Trong cơ thể ngươi có một thanh kiếm bảo vệ linh hồn cho ngươi, cho nên ngươi mới dám nuốt đan dược mà ta đưa cho ngươi đúng không?”

Mặt Diệp Quân đỏ bừng.

Cựu Thần vỗ vỗ vai hắn, cười nói: “Ta có thể hiểu được, ngươi còn trẻ như vậy mà đạt đến trình độ này, nếu như không có chút cẩn thận thì đã bị giết từ lâu rồi”.

Nói xong, y ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cười nói: “Ta không có ý gì khác, chỉ là mấy năm nay ta ở đây quá cô đơn, khó khăn lắm mới có người tới, ta không muốn ngươi bị vạn kiếp Tinh Vân kia xử lý..”.

Nói xong, y lại phóng lên cao, lao về phía vạn kiếp Tinh Vân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.