Diệp Quân mỉm cười nói: “Tháp gia, nếu như đàn ông không có năng lực, vậy thì thật đúng là không đáng một đồng”.
Tiểu Tháp thấp giọng thở dài: “Lời nói của ngươi khiến cho ta nghĩ tới một người quen cũ”.
Diệp Quân hỏi: “Ai?”
Tiểu Tháp nói: “Tử Nhi chủ mẫu, có lẽ có rất nhiều người đều đã quên cô ta”.
Diệp Quân biết, người mà Tháp gia nói đến có lẽ là một nhân vật thuộc thế hệ của gia gia.
Tiểu Tháp lại nói: “Cho nên, ngay từ đầu, Toại cô nương và ngươi đều chỉ là giả thôi sao?”
Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ngươi nghĩ mà xem, một nhân vật như cô ta sao lại có thể dễ dàng yêu một người nam nhân đến vậy? Ta cũng chỉ có ở được coi là ưu tú ở trong lòng của Tháp gia ngươi thôi, trong mắt của chủ nhân bút Đại Đạo và cô ta, ta thật ra cũng chỉ là một tên phú tam đại mà thôi, trước khi ta và Toại cô nương chỉ là mối quan hệ hợp tác, mà hiện tại, mối quan hệ hợp tác đã kết thúc, kế tiếp, cô ta sẽ đối xử với ta như thế nào, thật ra ta cũng không biết”.
Tiểu Tháp thấp giọng thở dài: “Tiểu tử kia, ngươi thật sự sống không dễ dàng gì”.
Diệp Quân cười cười: “Trở lại đề tài vừa rồi của chúng ta, cái Kinh Phá Bích này rõ ràng là một cái món đồ cực kì quan trọng, hai người bọn họ lợi hại như vậy mà đều cần phải dùng trí mưu và lên kế hoạch để đạt được, rõ ràng ở Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3382643/chuong-5730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.