Chương trước
Chương sau
Cô ta quay lại, thấy người đàn ông đeo mặt nạ đi tới.





Người này hỏi Diệp Quân: “Chúng ta thử vài chiêu? Chỉ phân thắng bại, không phân sinh tử”.



Diệp Quân: “Được”.



Người mặt nạ bước tới, tạo ra một cái vực bao trùm lấy bản thân và Diệp Quân. Bên trong có tỉ tỉ ngôi sao, mà y thì dần nhòe đi như một lần khói.



Các cường giả Vực Chủ thấy vậy thì biến sắc.



Họ không cảm nhận được y nữa, vì y đã không còn ở trong đại đạo mà đang bước đi trên đại đạo của vũ trụ khả kiến.



Ai cũng cho rằng cảnh giới Vực Chủ đã nằm trên đại đạo, thật ra thì chỉ có thể ngang hàng với đại đạo của vũ trụ khả kiến mà thôi, chưa được tính là hoàn toàn rời khỏi đại đạo, vẫn còn bị hạn chế.



Nhưng người mặt nạ này đã làm được.



Y là ai?



Đây là câu hỏi số một.



Chỉ thấy Diệp Quân rút kiếm.



Hắn dùng Trật Tự thay cho Thanh Huyền, kiếm quang phá không như sấm, chớp mắt đã tiếp cận mục tiêu, sau đó bay xuyên qua cơ thể người mặt nạ.



Chém trật!



Diệp Quân nhíu mày.



Người mặt nạ mỉm cười: “Chiêu này là Đại Đạo Chi Ngoại. Chỉ có thể lấy đại đạo của vũ trụ khả kiến chứ không tính toàn vũ trụ được. Ta chưa từng dùng với ai bao giờ, ngươi phải cẩn thận đấy”.



Diệp Quân cười: “Được thôi”.



Người mặt nạ vươn tay đẩy tới. Hàng tỉ ngôi sao theo đó hạ xuống như thác đổ, cái sau mạnh hơn cái trước, một cái đều mang theo một đại đạo.



Khống chế vạn đạo!



Đây mới thật sự là điều khiển hàng tỉ đại đạo của vũ trụ khả kiến!



Các cường giả Vực Chủ đanh mặt khi nhận ra người này vừa tung ra đại chiêu.



Diệp Quân nhắm mắt, vung tay gọi kiếm ý Trật Tự phóng lên cao.



Sức mạnh tín ngưỡng!



Đây là lần đầu tiền hắn sử dụng nó ở Cựu Thổ, mà nó cũng đã thay đổi rất nhiều.



Sự xuất hiện của nó khiến người khác biến sắc.



Kiếm thế ngập trời quét ngang tinh hà, bao trùm tất cả đến nghẹt thở.



Không thăm dò, không ngươi tới ta đi, Diệp Quân cũng sử dụng con bài mạnh nhất của mình.



Sức mạnh Trật Tự vô tận hóa thành kiếm quang bay vút lên, đối đầu với những ngôi sao đang rơi xuống.



Uỳnh!



Nơi người mặt nạ và Diệp Quân đang đứng bùng nổ trong làn sóng năng lượng hủy diệt như mấy triệu ngọn núi lửa cùng phun trào sau một vạn năm. Ai nấy đều biến sắc, các cường giả vội vàng ra tay ngăn chặn sóng xung kích.



Toại Cổ Kim không nhúc nhích, đã có tiểu Tháp và kiếm Thanh Huyền thay cô ta cản lại tất cả.



Thương Hồng Y nhìn về nơi đó với vẻ nghiêm trọng. Sức mạnh tín ngưỡng của tên Diệp Quân đã mạnh hơn mấy chục lần so với trước đó.



Sao lại nhanh như thế được?



Thương Hồng Y ôm lòng hoài nghi, nhưng thấy Toại Cổ Kim vẫn bình chân như vại, cô ta bèn cảm thấy bất an.



Uuu!



Tiếng kiếm minh vang lên lảnh lót. Mọi người nhìn lại, thấy kiếm quang mang theo sức mạnh tín ngưỡng bay lên cao, lại còn kẹp ba loại huyết mạch.



Chúng nó khiến những ngôi sao cũng không chịu được mà vỡ tan như pháo bông rực rỡ.



Ầm!



Tiếng nổ vang lên, tất cả hóa thành tro bụi. Người mặt nạ bị đánh trở về thời không hiện hữu, nằm vật ra với khóe miệng trào máu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.