Toại Cổ Kim tất nhiên không muốn đôi co với Diệp Quân về vấn đề này, cô ta nói: "Nếu ngươi muốn biết suy nghĩ thật sự của người khác về trật tự của ngươi... Vậy ngươi có thể tự đặt tay lên ngực để tự hỏi bản thân mình, chỉ cần ngươi hỏi, ngươi sẽ có đáp án".
Diệp Quân nói: "Hỏi gì?"
Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Nếu như không có người nhà của ngươi, vậy có ai tình nguyện tuân thủ theo trật tự của ngươi không?"
Một lời xuyên tim.
Diệp Quân im lặng.
Toại Cổ Kim hắn: "Có đáp án chưa?"
Diệp Quân gật đầu.
Toại Cổ Kim nói: "Rất nhiều người tuân thủ trật tự của ngươi, nhưng liệu có khả năng họ chỉ đang mượn trật tự của ngươi để mưu lợi? Hoặc là vì người nhà ngươi nên không thể không tuân thủ trật tự ấy? Còn nữa..."
Nói rồi, cô ta đột nhiên lắc đầu: "Thôi".
Diệp Quân nhìn về phía cô ta: "Sao không nói?"
Toại Cổ Kim bình tĩnh đáp: "Khó nghe, nói nhiều sẽ khiến ngươi thấy ghét".
Diệp Quân mỉm cười nói: "Cô nói đi, nếu chút chuyện đó mà ta không tiếp thu được thì còn nói gì đến việc thành lập trật tự?"
Toại Cổ Kim vẫn lắc đầu, tiếp tục ăn mì, lần này cô ta ăn rất nhanh, chỉ chốc lát đã ăn xong.
Diệp Quân nói: "Cô mà không nói là ta lại tiếp tục nhìn chằm chằm cô đấy".
Toại Cổ Kim lườm hắn một cái.
Diệp Quân bật cười: "Cô nói đi, ta rất muốn nghe".
Toại Cổ Kim bưng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3379733/chuong-5693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.