Diệp Quân nhìn về phía Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim vẫn vô cảm, trông rất lạnh lùng, cô ta từ từ ăn mì, không đếm xỉa gì đến hắn nữa.
Diệp Quân tất nhiên là thấy rất hài lòng, hắn và vài đũa là hết mì, sau đó quay đầu lớn tiếng gọi: "Ông chủ, thêm một bát nữa!"
"Được được!"
Ông chủ nở nụ cười tươi rói, hỏi hắn: "Khách quan, bát mì ban nãy phu nhân gọi ngươi có ăn luôn không?"
Phu nhân?
Sắc mặt Toại Cổ Kim lập tức lạnh lại, Diệp Quân vội vàng nói: "Ăn ăn, đem lên hết đi".
"Được!"
Ông chủ lại cầm một vắt mì cho vào trong nồi.
Toại Cổ Kim tiếp tục ăn mì, chỉ chốc lát cô ta đã ăn xong, như vẫn chưa hết thòm thèm, cô ta nhẹ nhàng uống thêm vài hớp nước cốt.
Diệp Quân nhìn động tác của cô ta, trên mặt khó nhịn được nở nụ cười.
Người phụ nữ này quả thật khiến hắn rất bất ngờ, hắn cứ tưởng kiểu người cao cao tại thượng này chắc chắn sẽ không thích mấy chuyện ăn vặt lề đường, nhưng không ngờ cô ta lại hiền hòa và hồn nhiên đến thế, không hề có cái cốt cách cao cao tại thượng kia.
Toại Cổ Kim nhận ra ánh mắt của Diệp Quân, cô ta nhẹ nhàng đặt bát xuống rồi nhìn hắn, nghiêm túc nói: "Nơi này nhiều người như vậy, ngươi đừng nhìn chằm chằm ta mãi vậy được không? Người không biết còn tưởng chúng ta có gì đó".
Diệp Quân cười nói: "Ta không có ý gì cả, chỉ là thấy hơi bất ngờ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3379732/chuong-5692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.