Lề mà lề mề, mãi không tiến vào!
Cái gật đầu của Toại Cổ Kim khiến Diệp Quân hưng phấn không kiềm được.
Nhưng sau đó chỉ thấy sắc mặt cô ta sa sầm, đầu óc mờ mịt.
Không phải muốn làm à?
Thế thì làm đi chứ?
Cô ta quắc mắt trừng Diệp Quân như muốn đấm vỡ đầu hắn, nhưng thấy mặt hắn nhăn tít thì lại giật mình.
Vì thần thức đã được dung hợp mà cô ta có thể cảm nhận được hắn đang khó chịu và khổ sở đến nhường nào từ thân thể đến linh hồn, trong khi những đau đớn vượt xa khả năng chịu đựng của người phàm ấy vốn nên do Toại Cổ Kim gánh chịu.
Vậy mà Diệp Quân không những nhận thay cô ta mà còn gắng gượng chèn ép thú tính của mình.
Toại Cổ Kim biết giờ phút này hắn có thể nhịn chỉ để ấy ấy thôi đã là cả một nỗ lực.
Vẻ nhăn nhó của hắn khiến cô ta im lặng rũ mắt.
Diệp Quân bây giờ đang cực kỳ khó chịu, một cảm giác chưa từng có.
Bốn thứ huyết mạch lồng lộn lên khiến hắn phải chịu đựng cơn đau như thiêu đốt, ý chí như sắt thép cũng sắp chịu không nổi, lại còn đối mặt với tấm thân ngọc ngà này khiến thú tính của hắn dần chiếm thế thượng phong.
Hắn chỉ muốn phát tiết!
Bằng không thì chẳng khác gì tra tấn.
Nhưng trong ý thức của hắn vẫn giữ lại một tia lý trí.
Hắn nhẹ nhàng cạ trán mình vào trán Toại Cổ Kim, khoảng cách gần đến mức có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3379495/chuong-5684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.