Toại Cổ Kim đáp: “Không phải là vấn đề về huyết mạch, mà là thực lực hiện giờ của ngươi vẫn chưa đủ.”
Diệp Quân lắc đầu: “Nếu ngay cả ta còn không chịu được thì cô càng không thể chịu được.”
Toại Cổ Kim yên lặng.
Diệp Quân nằm trong lòng của cô ta, giương mắt lên là có thể nhìn cảnh sắc vô tận. Nhưng giờ phút này, hắn chỉ muốn ngất đi cho xong. Nhưng hắn biết, bây giờ hắn không thể ngất, nếu hắn ngất rồi, huyết mạch thần bí này sẽ hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Nhưng giờ phút này ý thức của hắn đã dần trở lên mơ hồ.
Toại Cổ Kim bỗng nhiên cất tiếng: “Trò chuyện chút.”
Hiển nhiên cô ta cũng nhận ra là không được để Diệp Quân bất tỉnh vào lúc này.
Diệp Quân yếu ớt hỏi: “Nói chuyện gì?”
Toại Cổ Kim đáp: “Trật tự của ngươi.”
Đôi mắt đã gần như nhắm nghiền của Diệp Quân lập tức mở ra, bên trong còn có ánh sáng: “Được được.”
Toại Cổ Kim rủ mắt nhìn hắn: “Ta không đánh giá cao trật tự của ngươi.”
Diệp Quân đáp: “Ta biết.”
Toại Cổ Kim nói: “Vũ trụ rất lớn, có rất nhiều nền văn minh, mỗi nền văn minh đều có chế độ và quy tắc của riêng mình. Ngươi muốn hợp nhất những nền văn minh vũ trụ này lại với nhau để tuân theo trật tự Quan Huyên của ngươi, điều này không thực tế. Hơn nữa, sự nguy hại của một kẻ độc quyền nó đáng sợ hơn so với những gì ngươi tưởng tượng rất nhiều, bởi vì điều đó có nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3379494/chuong-5683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.