Tinh vực Sáng Sinh.
Trong tinh không, ngân hà rực rỡ, Diệp Quân và Toại Cổ Kim từ từ bước đi.
Diệp Quân mặc bộ đồ trắng sạch sẽ, quanh eo thắt một dải ruy băng màu tím, khóe miệng chứa ý cười nhàn nhạt, có thể là vì đọc sách quá nhiều, nên trên người có rất ít dấu tích của kiếm tu, không có tí sắc bén nào, khí chất nho nhã chiếm phần hơn, cộng thêm dáng vẻ đường đường trên người hắn, trong mỗi lời nói hành động, đều thể hiện sự ôn tồn lễ độ, không giống kẻ thiển cận tầm thường.
Cạnh hắn, hôm nay Toại Cổ Kim mặc một bộ váy dài màu đen, váy cô đọng như mực, bên trên không có họa tiết gì, toát lên vẻ nghiêm túc, cộng thêm vẻ nói năng thận trọng trên người cô ta, ánh mắt luôn như làn nước mùa thu không có sự sống, điều này càng càng khiến cô ta trông có vẻ khó gần hơn.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Toại cô nương, ta muốn hỏi thăm cô một việc.”
Toại Cổ Kim nói: “Ngươi muốn hỏi chủ nền văn minh của ba nền văn minh lớn trong Cựu Thổ?”
Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh, dường như cô gái này luôn có thể nhìn thấu người khác.
Toại Cổ Kim không quan tâm tới ánh mắt của Diệp Quân, từ từ nói: “Với bọn họ mà nói, thật ra nền văn minh phía sau đã không còn quan trọng nữa.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Vì đi quá nhanh?”
Toại Cổ Kim nói: “Là đi quá xa, bọn họ cách chúng ta quá xa, với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3379374/chuong-5676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.