Chương trước
Chương sau
Tổ Đạo thật sự buồn tận đáy lòng, càng khóc càng cảm thấy thương tâm, nước mắt cũng tuôn ra.

Y vốn là người mạnh nhất vũ trụ cấp mười, nhưng không ngờ rằng, tất cả đều trở thành của hồi môn của người khác, nếu chỉ như vậy, thật ra y còn có thể chấp nhận được, dù sao thì kỹ năng cũng không bằng người khác, nhưng dựa vào đâu mà tất cả mọi người đều sống lại, tu vi khôi phục, còn y thì không?

Dựa vào cái gì?

Đây không phải là kỳ thị người ta sao?

Thật là khinh người quá đáng.

Toại Cổ Kim nhìn y: “Ngươi biết cái gì? Nói đi?”

Sự hiểu biết của cô ta về Diệp Quân thật ra cũng không nhiều, vì Diệp Quân đã đưa toàn bộ Bỉ Ngạn Giới và Thập Hoang vào trong Tiểu Tháp.

Nhưng cũng may là có cá lọt lưới.

Nghe Toại Cổ Kim nói vậy, Tổ Đạo vội vàng lau nước mắt, vui vẻ hơn: “Người này tu Đạo Trật Tự, nếu các người muốn giết hắn thì tuyệt đối không được nương tay, lập tức điều động toàn bộ cường giả của nền văn minh đi, đừng cho hắn bất kỳ cơ hội nào.”

Toại Cổ Kim nhìn y: “Hắn chỉ ở cảnh giới Đại Đế, điều động toàn bộ cường giả của nền văn minh có phải hơi quá không?”

Tổ Đạo vội vàng xua tay: “Không quá chút nào, người này yêu nghiệt lắm, đầu óc rất thông minh, nếu không lập tức giết hắn, vậy thì sẽ vô cùng phiền phức.”

Nói xong, y lại dùng vẻ mặt nghiêm túc nhấn mạnh lần nữa: “Tuyệt đối không thể coi thường hắn, nhất định phải xử lý hắn triệt để, mọi người cùng nhau tiến lên, không được cho hắn bất kỳ cơ hội nào.”

Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm y: “Hắn chỉ có một mình thôi sao?”

Tổ Đạo do dự một lát, sau đó nói: “Không phải chỉ có một mình, sau lưng hắn còn có cô cô, nhưng ngươi không cần lo, thực lực của cô cô hắn thật ra cũng không quá mạnh, nền văn minh Cựu Thổ các người nhất định có thể đánh thắng được.”

“Ồ!”

Toại Cổ Kim nhàn nhạt nói, sau đó không nói thêm gì nữa.

Tổ Đạo đánh giá Toại Cổ Kim, có hơi nghi ngờ, người phụ nữ này có tin mình không nhỉ?

Toại Cổ Kim nói: “Hắn còn có một cô cô sao?”

Tổ Đạo gật đầu: “Đúng vậy.”

Nghĩ tới người phụ nữ váy trắng kinh khủng đó, ánh mắt y có chút kiêng nể, nhưng che giấu nó rất tốt, không để cho người phụ nữ trước mắt nhìn ra, nếu đối phương nhận ra người phụ nữ váy trắng kia không hề đơn giản, e là cũng sẽ không nhắm vào tên Diệp Quân ngu ngốc đó.

Toại Cổ Kim nói: “Thực lực của cô cô hắn thế nào?”

Tổ Đạo bình tĩnh nói: “Nếu ở chỗ của các người, chắc là ở cảnh giới Tiên Đế đỉnh cao, có lẽ còn có thể cao hơn một chút.”

Toại Cổ Kim gật đầu một cái: “Ta biết rồi.”

Tổ Đạo thở phào nhẹ nhõm trong lòng, người phụ nữ này thật dễ lừa.

Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Ngươi có hứng thú gia nhập Cựu Thổ của chúng ta không?”

Tổ Đạo trừng mắt: “Ta có thể sao?”

Toại Cổ Kim nói: “Ngươi là một nhân tài, chúng ta rất chào đón nhân tài.”

Tổ Đạo cười: “Nếu ta đồng ý gia nhập Cựu Thổ, không biết Cựu Thổ định cho ta chức vị gì?”

Toại Cổ Kim nói: “Bây giờ ngươi vẫn chưa khôi phục được thực lực sao?”

Tổ Đạo vội vàng nói: “Cảnh giới của ta dù chưa khôi phục được nhưng ta rất thông minh.”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Có thể thấy được.”

Tổ Đạo nghiêm túc nói: “Nếu các người muốn đối phó với Diệp Quân, ta có thể giúp, dù ta không có thực lực, nhưng không có ai hiểu rõ Diệp Quân hơn ta, khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là trọng tình trọng nghĩa, háo sắc, chúng ta có thể ra tay từ hai phương diện này.”

Toại Cổ Kim nhìn y: “Nói hết những gì ngươi biết đi.”

Tổ Đạo gật đầu: “Được.”

Chỉ trong chốc lát, y đã nói ra hết những chuyện về Diệp Quân.

Toại Cổ Kim chậm rãi lắng nghe, phân tích những nhân vật mà Tổ Đạo kể, lúc nghe Phạn Chiêu Đế là tử địch của Diệp Quân, cô ta đột nhiên trợn tròn mắt: “Ngươi nói, Phạn Chiêu Đế và hắn là tử địch ư?”

Tổ Đạo gật đầu: “Phải.”

Toại Cổ Kim nói: “Nói rõ đi.”

Tổ Đạo nhìn Toại Cổ Kim, sau đó chậm rãi kể những chuyện xảy ra ở vũ trụ cấp mười.

Sau khi Tổ Đạo kể xong, bầu không khí trong các đột nhiên trở nên tĩnh mịch.

Tổ Đạo cảm thấy hơi bức bối.

Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Trước tiên cho ngươi làm văn chức, đợi sau khi tu vi khôi phục lại thì lại cho ngươi lên một chức vị tốt hơn, ngươi thấy có được không?”

Dù hơi thất vọng, nhưng y vẫn hiểu rõ trong lòng, bây giờ y không có thực lực, có thể làm văn chức đã là một chuyện vô cùng tốt rồi.

Y gật đầu: “Được.”

Toại Cổ Kim nói: “Ngươi ra ngoài đi, bên ngoài sẽ có người chỉ dẫn ngươi.”

Tổ Đạo gật đầu, đứng dậy rời đi.

Toại Cổ Kim nhẹ giọng nói: “Phạn Chiêu Đế, chủ nhân bút Đại Đạo.”

Nói xong, cô ta nhìn cô gái bên cạnh: “Ta muốn có tất cả những thông tin chi tiết về chủ nhân bút Đại Đạo này.”

Cô ta biết chủ nhân bút Đại Đạo nhưng cũng chỉ được nghe nói tới mà chưa tiếp xúc bao giờ.

Cô gái cơ giáp kia gật đầu một cái, xoay người biến mất.

Toại Cổ Kim chậm rãi nhắm mắt lại, cô ta đã lấy được rất nhiều thông tin hữu dụng từ Tổ Đạo kia, chủ nhân bút Đại Đạo, Phạn Chiêu Đế và cả chi tiết của những trận chiến lúc trước...

Còn bây giờ, cô ta dường như đã có thể xác định, chủ nhân bút Đại Đạo chính là một trong những người đánh cờ trong bóng tối.

Còn Phạn Chiêu Đế

Thiện ác cùng tồn tại!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.