Chương trước
Chương sau
Mọi người đều có chút nghi hoặc, nhưng Toại Cổ Kim đã quay người rời đi.

Toại Cổ Kim đi đến gác nhỏ của mình, bốn mặt của các nhỏ này đều là tinh không, trong tinh không, là bầu trời sao chi chít.

Cô ta đi đến một bên ngồi xuống, trên cái bàn trước mặt cô ta, đặt hàng loạt quyển trục, cô ta chạm một cái, mọi quyển trục đều mở ra, những dòng tin tức tràn vào trong thức hải của cô ta.

Thân là quan cố vấn đứng đầu Cố Vấn Các, việc mỗi ngày cô ta phải làm là hiểu rõ những chuyện xảy ra hàng ở giữa các nền văn minh, nắm được tin tức đầu tiên.

Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Linh.”

Vừa dứt lời, một cô gái từ từ đi vào, cúi đầu thật sâu: “Các chủ.”

Toại Cổ Kim nhìn cô gái: “Cô ta vẫn chưa quay về?”

Cô gái gật đầu: “Vâng.”

Nói rồi, cô ta do dự.

Toại Cổ Kim bảo: “Nói.”

Cô gái nói: “Các chủ, thực lực của quan chấp hành đứng đầu quá mạnh, chúng ta lén điều tra cô ta, e là đã bị cô ta phát hiện rồi.”

Toại Cổ Kim nói: “Cô ta phát hiện ở đâu?”

Cô gái nói: “Ở tinh vực Nguyên Minh, cô ta đã hấp thụ được ác niệm của tinh vực đó, sau đó, cô ta rời khỏi tinh vực kia, nhưng chúng ta không dám theo nữa.”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Không cần theo quá gần, biết phương hướng đại khái của cô ta là được.”

Cô gái gật đầu: “Vâng.”

Toại Cổ Kim lại hỏi: “Bây giờ phản ứng của Cựu Thổ với Thương Hồng Y thế nào?”

Cô gái nói: “Người thần căm phẫn.”

Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: “Có ý kiến bất đồng không?”

Cô gái nói: “Có, nhưng rất ít.”

Toại Cổ Kim khẽ gật đầu: “Phái người đi điều tra những người có ý kiến bất đồng đó.”

Cô gái nói: “Giết?”

Toại Cổ Kim nhìn cô ta: “Những người này có thể phân biệt đúng sai, thì cũng có giá trị đào tạo thành tuyến dưới, chuyện này ngươi tự đi chọn một người thân tín để làm đi.”

Cô gái gật đầu: “Đã hiểu.”

Toại Cổ Kim nói: “Lui đi.”

Cô gái lùi ra.

Toại Cổ Kim lại nói: “U.”

Trong góc, một hư ảnh lặng lẽ ngưng tụ.

Toại Cổ Kim nói: “Đi thử thực lực thật sự của vị quan chấp hành đứng đầu kia.”

Hư ảnh lặng lẽ lùi ra.

Toại Cổ Kim nói: “Địa.”

Vừa dứt lời, một bóng đen xuất hiện trước mặt cô ta, bóng đen cúi đầu thật sâu với cô ta: “Các chủ.”

Toại Cổ Kim nói: “Bây giờ là thời kì bất thường, bảo người ngươi chuẩn bị cho tốt, một khi nền văn minh Cựu Thổ và nền văn minh Vĩnh Sinh có biến động nhỏ, đều phải báo lên kịp thời.”

Bóng đen gật đầu: “Đã hiểu.”

Toại Cổ Kim nói: “Chuyện ta bảo ngươi điều tra thì sao?”

Bóng đen nói: “Trong bốn tiên vực lớn, người của tiên vực Thiên Phủ đã từng tiếp xúc với Diệp công tử, nhưng không biết nói cái gì, còn ba tiên vực lớn kia đã điều tra Diệp công tử từ lâu, theo chúng ta biết, có người ra giá cực cao để giết Diệp công tử.”

Toại Cổ Kim nói: “Cao bao nhiêu?”

Bóng đen trầm giọng nói: “Một linh mạch tổ.”

Toại Cổ Kim lập tức chau mày: “Có người đang cố ý kéo thù hận cho hắn.”

Bóng đen lại nói: “Trận chiến lần này với Diệp công tử, bọn họ đều để ý, có ý rục rịch ngóc đầu dậy.”

Toại Cổ Kim nói: “Bọn họ đang xem chừng, đang sợ hãi.”

Nói rồi, cô ta khẽ cân nhắc, lát sau, nói: “Phát một chiếc thiệp mời cho bốn vị tinh chủ thay ta, ta mở tiệc chiêu đãi họ ở Phi Tiên Lâu, cứ nói ta muốn cùng bàn bạc chuyện lớn với bọn họ.”

Bóng đen nói: “Các chủ muốn lôi kéo bọn họ?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Cho dù không thể lôi kéo được bọn họ, thì bây giờ cũng không thể để bọn họ tới gây phiền toái cho hắn, càng không thể để bọn họ hợp tác, nếu không, quá rắc rối. Tóm lại, có thể lôi kéo thì lôi kéo, không thể lôi kéo thì chia rẽ, để bọn họ đối địch với nhau, không thể để họ hợp tác đối phó hắn được.”

Mặc dù bốn tiên phủ lớn không giống ba nền văn minh lớn ở Cựu Thổ, nhưng mỗi vị phủ chủ đều có thực lực ở cảnh giới Vực Chủ, nếu hợp tác, với thực lực hiện giờ của Diệp Quân, đốt cháy trăm mạng cũng không đánh thắng được.

Bóng đen khẽ hành lễ: “Vâng.”

Toại Cổ Kim nhìn bóng đen: “Bố trí nhiều tai mắt vào vực sâu trong vũ trụ, ta muốn biết chiều hướng và ý đồ của mọi thế lực.”

Hư ảnh gật đầu.

Nói xong, y lặng lẽ biến mất tại chỗ.

Toại Cổ Kim nói: “Thiên.”

Vừa dứt lời, một cô gái mặc cơ giáp màu sẫm xuất hiện trong phòng, nét mặt cô ta lạnh lùng, như khối băng.

Toại Cổ Kim nói: “Thế nào?”

Cô gái nói: “Có thu hoạch.”

Nói rồi, cô ta phất tay áo, người bóng người bị hất ngã ra.

Nếu Diệp Quân ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc, vì người trước mắt này, chính là Tổ Đạo.

Tổ Đạo nhìn xung quanh, mặt ngơ ngác, nhưng rất nhanh, y quay đầu nhìn cô gái cơ giáp, phẫn nộ nói: “Đạo đãi khách của nền văn minh Toại Minh ngươi là thế à? Hả?”

Cô gái cơ giáp không nhìn y.

Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm vào Tổ Đạo: “Ngươi biết Diệp Quân à?”

Tổ Đạo thu mắt, nhìn Toại Cổ Kim: “Ngươi là Toại Cổ Kim của nền văn minh Toại Minh?”

Thấy Tổ Đạo không lịch sự như vậy, trong mắt cô gái cơ giáp ở một bên lập tức xuất hiện sát ý, nhưng không ra tay, vì Toại Cổ Kim chưa nói gì.

Toại Cổ Kim gật đầu: “Phải.”

Tổ Đạo nói: “Không phải nền văn minh Toại Minh các người muốn giết Diệp Quân à?”

Toại cổ Kim nhìn y: “Phải.”

“Vậy tốt quá rồi.”

Tổ Đạo đột nhiên hưng phấn nói: “Tốt tốt, nên giết thằng nhóc này, hung hăng giết hắn!”

Toại Cổ Kim nói: “Ngươi có thù với hắn à?”

Nghe xong, Tổ Đạo đột nhiên đau buồn, gào khóc: “Cái đồ ác ôn đó, cả nhà bọn họ không phải người mà! Tu vi của ta ơi tu vi của ta!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.