Chương trước
Chương sau
"Toại các chủ!"

Một trưởng lão vội vàng nói: "Cô đừng nói lời vô nghĩa nữa, Thương Hồng Y kia nâng đỡ hắn thì chúng ta còn tin, nhưng cô... đùa mãi, hắn tu Đạo Trật Tự, nền văn minh Toại Minh của cô cũng là một Đạo Trật Tự, hắn chính là tử địch của chúng ta, người của nền văn minh Toại Minh sao có thể thần phục một trật tự yếu kém hơn mình? Hơn nữa, nền văn minh Toại Minh lần này đã tổn thất nhiều cường giả như vậy, sao cô có thể giúp người ngoài đánh người mình?"

Mọi người nghe xong cũng âm thầm gật đầu.

Một trật tự thần phục một trật tự khác, trừ khi trật tự đó mạnh hơn bọn họ rất rất nhiều lần, hơn nữa vị Toại các chủ không có động cơ và lý do. Thương Hồng Y kia không muốn trở thành con rối, muốn nắm thực quyền thì còn hiểu được, nhưng Toại các chủ đã cầm được thực quyền của nền văn minh Toại Minh, cô ta căn bản không có lý do gì để giúp đỡ Diệp Quân cả.

Hơn nữa người nào mà không biết Toại các chủ này trung thành tuyệt đối với nền văn minh Toại Minh? Sao cô ta có thể phản bội lại văn minh của chính mình được?

Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: "Ta nói thật cả, các ngươi đừng không tin".

Thấy Toại Cổ Kim vẫn đang nói lời kì lạ, Khưu Nguyên của văn minh Cựu Thổ liếc mắt nhìn vết thương trên người của Toại Cổ Kim, ông ta do dự một lúc rồi nói: "Toại các chủ, xin lỗi vì lời vừa rồi của ta, ta biết cô chắc chắn không cấu kết với Diệp Quân, chỉ là việc này dù sao cũng không phải chuyện nhỏ, nên ta phải cẩn thận một chút, mong cô hiểu cho".

Một trưởng lão khác cũng nói: "Ai cũng có thể cấu kết cùng Diệp Quân kia, nhưng Toại các chủ chắc chắn là không thể, nào có văn minh cao hơn đi thần phục văn minh cấp thấp?"

Toại Cổ Kim lạnh nhạt nói: "Mọi chuyện đều có khả năng".

Trưởng lão kia cười nói: "Toại các chủ đừng giận, bây giờ việc cấp bách của chúng ta là liên thủ đối phó Diệp Quân và Thương Hồng Y, ở thời khắc mấu chốt như này mọi người càng phải đồng tâm hiệp lực mới được".

Mọi người đều vội vàng gật đầu, ai nấy đều đồng ý.

Toại Cổ Kim nhìn mọi người một lượt, không nói gì thêm.

Khưu Nguyên trầm giọng nói: "Bây giờ việc cấp bách là lập tức khởi động đại trận phòng ngự của Cựu Thổ để ngừa Thương Hồng Y đột kích, tiếp đó phải lập tức bãi nhiệm cô ta, nên bây giờ ta kiến nghị lập tức tiến hành quá trình kết tội, phải bãi nhiệm cô ta với tốc độ nhanh nhất".

Nói rồi, ông ta nhìn về phía mọi người, mọi người đáp ngay: "Được, lập tức tiến hành quá trình kết tội, bãi nhiệm cô ta".

Mà Toại Cổ Kim lại bỗng lên tiếng: "Như vậy thì có hơi qua loa".

Mọi người nhìn Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim nói: "Cô ta là do ba nền văn minh chúng ta lúc trước tuyển chọn ra, tuy chúng ta có thể bãi nhiệm cô ta, nhưng vẫn chưa thông báo đến chủ nền văn minh của từng người chúng ta. Bên cạnh đó, nếu cứ bãi nhiệm cô ta như vậy thì cô ta sẽ không phục, sẽ cho rằng chúng ta dội nước bẩn lên người cô ta".

Khưu Nguyên trầm giọng nói: "Vậy Toại các chủ có ý kiến gì?"

Toại Cổ Kim đáp: "Chúng ta phải lấy được đại nghĩa".

Đại nghĩa!

Mọi người nghe thế thì đều thấy ngạc nhiên.

Toại Cổ Kim nói: "Chính là công bố hành động của cô ta ra ngoài, để mọi người ở Cựu Thổ đều biết cô ta đã làm gì... Nói đơn giản là thúc đẩy dư luận tấn công, để mọi người Cựu Thổ đều đứng chung một phía với chúng ta, cùng chung một mối thù với chúng ta, như vậy coi như chúng ta không bãi nhiệm cô ta thì cô ta cũng sẽ bị tất cả mọi người ở Cựu Thổ khinh bỉ..."

Mọi người nghe vậy đều giật mình hoảng hốt, vị Toại các chủ này... may là người của mình, nếu là đối thủ thì khó nhằn thật sự.

Khưu Nguyên trầm giọng nói: "Toại các chủ, những người phía dưới kia sẽ tin chúng ta sao?"

Một trưởng lão khác lại trầm giọng nói: "Chắc chắn tin, bởi vì phía dưới chúng ta đa số đều không có khả năng phân biệt đúng sai phải trái, chỉ cần chúng ta nắm giữ được quyền lên tiếng của dư luận thì chúng ta nói cái gì bọn họ cũng sẽ tin cái đó".

Mọi người gật đầu lia lịa, bày tỏ biện pháp này có thể dùng được.

Nắm giữ và khống chế dư luận, lấy lại đại nghĩa, bọn họ bảo ai xấu thì người đó chính là kẻ xấu.

Sau khi tan họp, mọi người bắt đầu sắp xếp.

Chẳng mấy chốc, tin tức Thương Hồng Y liên hợp với Diệp Quân hãm hại Cựu Thổ đã truyền đi khắp nơi, khiến ai nấy đều phẫn nộ.

"Mẹ nó! Giặc bán nước, thân là chủ chung của Cựu Thổ mà lại bán đứng Cựu Thổ, thực sự là đáng chết, giết giết giết giết..."

"Chủ chung của Cựu Thổ lại đi liên thủ với người khác tấn công người bên mình, thứ xấu xa phản bội, phải mau diệt cỏ tận gốc!!"

"Nhục, vô cùng nhục..."

"Đám người trong thần điện Cựu Thổ không biết làm ăn cái gì nữa? Vậy mà lại để cho một kẻ phản bội làm chủ chung của chúng ta, đúng là một đám rác rưỡi, ông đây lên làm thay cho này..."

"Sao ta cứ cảm thấy có gì đó không đúng? Cô ấy là chủ chung của Cựu Thổ, sao có thể..."

"Cái gì? Ngươi còn nói giúp cho ả nữa à, mẹ nhà nó, ngươi có yêu nước không?"

"..."

...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.