Chương trước
Chương sau
Bên trong thần điện Cựu Thổ.

Một nhóm trưởng lão khi nghe Toại Cổ Kim nói thì đều rơi vào im lặng.

Thương Hồng Y!

Chủ chung của Cựu Thổ!

Cùng phe với Diệp Quân?

Việc này nghe thì có chút không bình thường, phải biết người phụ nữ kia vô cùng cao ngạo, sao có thể chung thuyền với Diệp Quân được? Hơn nữa cô ta là chủ chung của Cựu Thổ, mặc dù không có thực quyền gì nhưng thân phận cao quý cỡ nào? Lại chạy đi liên thủ với Diệp Quân?

Vô lí quá!

Tất cả mọi người đều cảm thấy không bình thường, bao gồm một vài trưởng lão của nền văn minh Toại Minh.

Nhưng đây là lời Toại Cổ Kim nói ra... Đó là Toại đại nhân cao cao tại thượng, chắc là sẽ không ăn nói lung tung đâu?

Lúc này, ông lão mặc trường bào đỏ đột nhiên đặt nghi vấn: "Toại đại nhân, cô nói Thương chủ chung và Diệp Quân chung thuyền, có chứng cứ gì không?"

Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Toại Cổ Kim.

Một trưởng lão cũng nói: "Toại đại nhân, không phải chúng ta không tin cô, mà do đây không phải chuyện nhỏ, nếu như không có chứng cứ thì chúng ta..."

Toại Cổ Kim cũng không nói lời nào mà chỉ đưa mắt nhìn tên trưởng lão của nền văn minh Vĩnh Sinh, trưởng lão kia không chút biến sắc đứng lên: "Chư vị, tôi cũng hiểu tâm trạng của mọi người, không chỉ mọi người mà chính ta cũng không thấy tin lắm... Nhưng chư vị à, các người hãy cẩn thận ngẫm lại đi, Diệp Quân này vốn chỉ là một kiếm tu Đại Đế mà thôi, nhưng Thương Hồng Y lại đích thân đứng ra đối phó, mọi người cảm thấy chuyện đó có bình thường không? Phải biết sau khi cô ta trở thành chủ chung thì chưa từng chủ động làm chuyện gì, nhưng lần này lại tự mình đứng ra..."

Một đám trưởng lão im lặng, chuyện này quả thật có chút kì lạ, bởi vì lần này Thương Hồng Y đột nhiên xuất hiện không hề thông báo trước cho bọn họ.

Lúc này, một trưởng lão đột nhiên hỏi ra nghi vấn trong lòng của mọi người: "Cô ta làm thế có mục đích gì?"

"Đơn giản thôi mà?"

Tên trưởng lão của nền văn minh Toại Minh lạnh giọng nói: "Chư vị nên hiểu rõ tuy cô ta là chủ chung, thế nhưng cô ta có chút quyền lực nào không? Nói dễ nghe một chút thì cô ta là chủ chung, nói không dễ nghe thì cô ta chỉ là một linh vật. Chư vị à, bây giờ người ta tất nhiên không muốn làm linh vật nữa, mà muốn trở thành chủ chung thật sự của Cựu Thổ!"

Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều trở nên âm trầm, lý do này... Cũng khá là có lý, nhưng bọn họ vẫn thấy có gì đó không đúng.

Lúc này Toại Cổ Kim mới nói: "Ta cảm thấy việc này vẫn có chút không bình thường, dù sao cô ta là người cao ngạo như thế, sao lại chọn trúng một tên Đại Đế? Chẳng lẽ... có người hãm hại cô ta?"

"Hầy!"

Một trưởng lão đột nhiên khẽ thở dài: "Toại các chủ, Diệp Quân này mặc dù chỉ là Đại Đế, nhưng từ tư liệu thì rõ ràng hắn không phải là Đại Đế bình thường, chỉ mới chừng ấy tuổi đã sáng lập ra trật tự, hơn nữa còn là đạo thống trật tự, phía sau người này chắc chắn có người chống lưng cho..."

Nói đến đây, ông ta đột nhiên đứng bật dậy, cả kinh nói: "Có khi nào người sau lưng Diệp Quân chính là Thương Hồng Y không?"

Vừa nói dứt câu, tất cả ở đây đều kinh hãi.

Ánh mắt của Toại Cổ Kim bình tĩnh, cô ta nâng chén trà lên hớp một miếng, không nói lời nào.

Trưởng lão vừa nói chuyện kia có hơi kích động: "Hoàn toàn có thể, chắc chắn người này không cam tâm chỉ làm một linh vật nên cô ta đã tự mình bồi dưỡng ra một người có thể thành lập trật tự, mục đích là lật đổ chúng ta, trở thành chủ chung của Cựu Thổ chân chính..."

Toại Cổ Kim nhíu mày, có hơi hoài nghi: "Không... đến mức đó chứ?"

Nói rồi, cô ta nhìn trưởng lão vừa nói chuyện: "Vu trưởng lão, ông có chứng cứ gì không?"

Trưởng lão kia vội la lên: "Toại các chỉ, việc này còn cần gì chứng cứ? Cô ta có động cơ mà! Động cơ chính là chứng cứ đó, lần này chúng ta bị diệt toàn quân cũng chính là do cô ta giở trò quỷ, mục đích là làm tiêu hao thực lực của Cựu Thổ chúng ta, lần này chúng ta đã tổn thất thật sự nặng nề!"

Tổn thất nặng nề!

Nghe trưởng lão nói thế, mọi người còn lại đều có sắc mặt cực kỳ khó coi, trong lòng cũng đang nhỏ máu.

Lần này bộ đội tinh nhuệ đặc biệt của cả ba nền văn minh đã bị giết sạch, nền văn minh Vĩnh Sinh và văn minh Cựu Thổ còn tổn thất thêm hai bị cường giả cảnh giới Bất Hủ Đế Chủ...

Cho dù là bọn họ có đại nghiệp lớn, nhưng tổn thất lần này thật sự có hơi nặng nề...

Mà đúng lúc này, đại trưởng lão Khưu Nguyên của văn minh Cựu Thổ đột nhiên nói: "Toại các chủ, mạo muội hỏi thêm một câu, tại sao bọn họ không giết cô?"

Vừa dứt lời, mọi người đều cả kinh, lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Toại Cổ Kim.

Đúng vậy!

Tại sao Toại các chủ vẫn còn sống?

Không hề bình thường!

Trong lòng mọi người đột nhiên sinh ra nghi vấn, cũng có hoài nghi.

Toại Cổ Kim đối diện với ánh mắt của mọi người, vẻ mặt vẫn bình tĩnh: "Diệp Quân kia cũng muốn lôi kéo ta".

Khưu Nguyên nhìn chằm chằm Toại Cổ Kim: "Toại các chủ có đồng ý không?"

Toại Cổ Kim gật gật đầu: "Đồng ý rồi".

Mọi người ngạc nhiên, nhìn Toại Cổ Kim với ánh mắt không thể tin.

Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: "Ta đã đồng ý với hắn sẽ liên thủ với hắn lật đổ Cựu Thổ".

Mọi người: "..."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.