Diệp Quân lập tức vui vẻ, người đàn ông áo trắng lại nói: "Đợi lúc nào con có thể đỡ được một chiêu kiếm của cha thì cha dẫn con đi".
Diệp Quân tròn mắt nhìn ông ấy: "Con tìm người đánh thay được không?"
Người đàn ông bình tĩnh trả lời: "Được, nhưng tự gánh lấy hậu quả".
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.
Người đàn ông áo trắng đi tới cạnh Diệp Quân, ông ấy xoe nhẹ đầu Diệp Quân rồi cười nói: "Thật ra bây giờ con đã rất ưu tú rồi, còn giỏi hơn cha năm đó nữa".
Diệp Quân nở nụ cười.
Rất vui vẻ!
Những năm gần đây hắn cố gắng như vậy ngoại trừ vì lí tưởng của bản thân ra, chẳng phải là vì muốn chứng minh bản thân với các đời ông cha sao? Hắn muốn được bọn họ công nhận!
Người đàn ông áo trắng lại nói: "Cha nói với con những điều này không phải vì con chưa làm đủ tốt, mà bởi vì con đã làm rất tốt, cũng vì đã làm tốt rồi nên cha mới có thể nghiêm khắc với con. Vốn dĩ con đã thể hiện được tất cả khả năng của mình rồi, nhưng cha hi vọng con có thể làm tốt hơn nữa... Thậm chí là hi vọng sau này con vượt qua cả cha, vượt qua cô cô con..."
Diệp Quân đột nhiên kéo lấy cánh tay người đàn ông, hỏi nhỏ: "Cha, thực lực bây giờ của cô cô mạnh thế nào?"
Người đàn ông áo trắng cười ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3377678/chuong-5646.html