Chương trước
Chương sau
Tàn sát cả tinh vực!

Người đàn ông mặc áo giáp trắng ngây người, sau đó trầm giọng nói: “Đại nhân, tên này tu luyện trật tự, nếu làm thế chắc chắn sẽ khiến tất cả sinh linh có chung mối thù với hắn ta”.

Người đàn ông áo đen bình tĩnh cất lời: “Chẳng phải làm thế mới thú vị à?”

Người đàn ông áo giáp trắng gật đầu, không nói gì thêm nữa.

Người đàn ông áo đen tiến một bước về phía trước, xoay tay phải, sau đó thì đè xuống.

Thập Hoang.

Hôm nay, có một bàn tay khổng lồ bất ngờ đè xuống nơi này từ sâu trong tinh hà, chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người ở Thập Hoang cảm thấy trời tối xuống, không nhìn rõ năm ngón tay, tất cả sinh linh đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên bàn tay khổng lồ đang che khuất bầu trời!

Khí thế của Đại Đế!

Tất cả sinh linh nhìn bàn tay khổng lồ kia bằng ánh mắt vô cùng tuyệt vọng!

Câu nói tất cả mọi người đều chỉ là kiến dưới tay Đại Đế quả không sai.

Rắc rắc rắc….

Theo bàn tay khổng lồ liên tục đè xuống, thời không của vũ trụ Thập Hoang cũng bắt đầu nứt ra từng chút một, vô số sinh linh vị trấn áp phải đứng im tại chỗ, hơi thở tử vong bao phủ trong lòng bọn họ, lúc này, bọn họ chỉ có thể đứng im tại chỗ chờ chết một cách tuyệt vọng!

Đối mặt với cao thủ cấp bậc này, mọi người hoàn toàn không có chút khả năng phản kháng nào!

Tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng!

Lúc này, kể cả những gia tộc Đại Đế và Tiên Tông cũng rất tuyệt vọng trước bàn tay khổng lồ, thậm chí còn không có chút suy nghĩ muốn phản kháng nào.

Cao thủ cấp bậc này đã vượt hoàn toàn khỏi nhận biết của bọn họ.

Nhưng vào lúc tất cả mọi người đều tuyệt vọng, một tiếng kiếm reo bỗng vang vọng khắp Thập Hoang, sau đó, kiếm quang kia bay lên, xông thẳng về phía bầu trời chặn bàn tay khổng lồ lại, khiến nó không thể đè xuống thêm được nữa.

“Quân Đế!”

“Là Quân Đế!”

Vô số người trong Thập Hoang mừng đến mức rơi nước mắt.

“Phá!”

Một giọng nói bỗng vang vọng trong thiên địa, ngay sau đó, bàn tay khổng lồ đang che khuất bầu trời kia ầm ầm vỡ tan.

Đất trời sáng sủa trở lại!

Lúc này, Diệp Quân xuất hiện ở chân trời, hắn mặc áo trắng, cầm một thanh kiếm trong tay, khí thế ngút trời bao trùm toàn bộ Thập Hoang.

“Quân Đế!”

Vô số người vốn đã tuyệt vọng lại dấy lên hy vọng một lần nữa.

Mấy người nhóm Đạo Trí cũng nhìn chằm chằm Diệp Quân, hai tay nắm chặt, vô cùng hưng phấn.

Rắc!

Thời không đối diện Diệp Quân bỗng bị nứt, sau đó có một người đàn ông mặc áo choàng đen chậm rãi bước ra.

Người đàn ông áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quân bằng ánh mắt bình tĩnh.

Diệp Quân cũng nhìn gã nhưng không nói một lời.

Hai người bỗng dưng cùng biến mất.

Ngay sau đó, một vùng kiếm quang bao phủ lấy toàn bộ bầu trời, nhưng trong nháy mắt, một chuôi trường thương đã đâm thủng một lỗ to trên kiếm quang, thương thế đáng sợ bao phủ lấy bầu trời, chỉ trong nháy mắt đã lan ra khắp Thập Hoang, uy áp và khí thế đáng sợ khiến tất cả mọi người ở Thập Hoang cảm thấy khó thở!

Tất cả mọi người đều hoảng hốt!

Nhưng chỉ trong nháy mắt, một tia kiếm quang đã phá vỡ uy áp kia, uy áp kiếm đạo mạnh mẽ càn quét giữa đất trời, khiến người đàn ông liên tục lùi lại, gã vừa dừng bước, một tia kiếm quang vạn trường đã đè xuống từ đầu gã, tiếng xé rách liên tục vang vọng bên tai.

Người đàn ông áo đen có vẻ khá ngạc nhiên với thực lực của Diệp Quân, gã xoau cổ tay, trường thương biến thành những tia sét lao thẳng đến chỗ kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, kiếm và thương chạm vào nhau, kiếm quang xen lẫn với tia chớp bùng nổ như núi lửa phun trào, toàn bộ chân trời thoáng chốc biến thành hư vô, trở thành một khu vực sâu không thấy đáy.

Diệp Quân và người đàn ông áo đen bị lực lượng bộc phát ra làm liên tục lùi lại, sau khi dừng bước, tay phải Diệp Quân khẽ run, làm vỡ dư âm lực lượng xung quanh.

Người đàn ông áo đen dừng lại ở phía xa.

Gã híp mắt nhìn Diệp Quân, trong lòng thấy hơi khiếp sợ, vì chỉ nhìn qua, gã không ngờ Đại Đế của nơi này lại mạnh đến thế, dù ở Cựu Thổ, hắn cũng có thể được xếp vào hàng những người có chiến lực cao.

Cũng may là phái gã đến, nếu phái người khác thì e rằng chỉ đến để tăng thêm kinh nghiệm cho tên này mà thôi.

Diệp Quân cầm kiếm Thanh Huyên, chậm rãi nhắm mắt lại, dù hắn không có tu vi, nhưng có Tiểu Hồn, hắn chính là Đại Đế, vì Tiểu Hồn đã hợp nhất với hắn từ lâu rồi.

Mà từ sau khi đánh một trận với Phạn Chiêu Đế, gã chưa từng được chiến đấu thoả thích như hôm nay.

Cảm giác chiến đấu!

Rất đã!

Diệp Quân bật cười, tiến về phía trước một bước, chỉ một bước, một vùng kiếm quang đã bay đến trước mặt người đàn ông, cổ tay gã khẽ run, trên trường thương xuất hiện mấy chục nghìn tia lôi mang.

Hai người lại bắt đầu chém giết một lần nữa!

Trận chiến giữa Đại Đế!

Trong bóng tối ở một nơi nào đó bên dưới, hai trăm tên kiếm tu đang nhìn chằm chằm trận chiến trên bầu trời, lúc trước Diệp Quân để bọn họ ra khỏi Tiểu Tháp là để bọn họ theo dõi trận chiến cấp bậc Đại Đế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.