Toại Cổ Kim chậm rãi nhắm mắt lại: “Người đó không thành đế vì đế nguyên mà là tự thành đế, hơn nữa còn thiết lập trật tự, hắn có thể giết Ung Chủ, thì thực lực cũng không tầm thường, hắn còn là một vị Đạo Đế đã sáng lập ra đạo thống hoàn chỉnh, ở nơi đó, một người không thể nào sáng lập được đạo thống. Sử dụng Đạo Chiếu vì hai mục đích, một là lập tức giết người, không cho người đó bất kỳ cơ hội nào, hai là nếu người sau lưng hắn có thể chống lại Đạo Chiếu, vậy thì cũng đồng nghĩa với sau lưng người này có một nền văn minh rất mạnh, khi đó, có thể lợi dụng, cũng có thể lôi kéo.”
Thiếu niên hành lễ: “Hiểu rồi ạ.”
Nói xong, gã lui xuống.
Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Bọn họ phái Huyền Chính tới Thập Hoang sao?”
Thiếu niên gật đầu: “Phải.”
Toại Cổ Kim nói: “Sau khi gã chết, gã chết mới sử dụng Đạo Chiếu.”
Thiếu niên kinh ngạc: “Đại nhân...”
Mặt Toại Cổ Kim không cảm xúc: “Đã phạm sai lầm thì phải gánh hậu quả, nếu không lần sau sẽ lại tái phạm.”
Thiếu niên hành lễ, sau đó lui về phía sau.
Toại Cổ Kim đột nhiên mở mắt ra: “Phạn Chiêu Đế, rốt cuộc cô có mục đích gì, thiếu niên kiếm tu đó có quan hệ gì với cô sao?”
Thập Hoang, bên trong Tiểu Tháp.
Diệp Quân đang đánh giá hai chiếc nhẫn không gian trước mắt, đây chính là nhẫn không gian mà Ung Chủ và lão già áo đen kia để lại.
Không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3376625/chuong-5598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.