Cuộc tranh luận ngày càng kịch liệt.
Cách đó không xa, Ung Chủ nhìn đám người Đế Lăng, mỉm cười, ông ta cũng không vội, cứ lẳng lặng nhìn.
Ngay tại lúc này, Diệp Quân đột nhiên mở miệng: “Đế Lăng tộc trưởng, qua đó đi.”
Đế Lăng chậm rãi trợn mắt nhìn Diệp Quân, run giọng nói: “Quân Đế.”
Diệp Quân cười nói: “Đế tộc có thể duy trì tới bây giờ đã rất hiếm thấy. Qua đó đi.”
Vẻ mặt Đế Lăng phức tạp, công bằng mà nói, ông ta vẫn muốn đi theo Diệp Quân, vì ông ta biết, nền văn minh Toại Minh sẽ không coi trọng bọn họ, nếu thật sự coi trọng thì cũng không bỏ mặc Thập Hoang nhiều năm như vậy, bây giờ sở dĩ bọn họ làm vậy hoàn toàn là vì muốn nhắm vào Diệp Quân.
Mà Diệp Quân rất coi trọng Đế tộc.
Nhưng mà thế cục bây giờ đã nằm ngoài tầm kiểm soát của ông ta.
Vì gần như chín mươi chín phần trăm người Đế tộc đều lựa chọn nền văn minh Toại Minh.
Hơn nữa, ngay cả ông ta cũng không nghĩ rằng Diệp Quân có thể thay đổi thế cục ngày hôm nay.
Nhưng giờ phút này, nghe thấy Diệp Quân nói vậy, trong lòng ông ta đột nhiên dâng lên một cảm giác phức tạp, vừa áy náy, vừa thả lỏng...
Đế Lăng dẫn toàn bộ người Đế tộc hành lễ với Diệp Quân, sau đó dẫn mọi người cùng nhau bước sang trái.
Tới đây, tất cả thế lực trước đây đi theo Diệp Quân đều phản bội.
Cô độc một mình!
Bên cạnh, Ung Chủ nhìn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3376568/chuong-5592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.