Chương trước
Chương sau
Tông chủ Đạo Tông siết chặt hai tay, vẻ mặt u ám, sau lưng, tất cả các cường giả Đạo Tông đều nhìn ông ta, ánh mắt như thiêu đốt, khẩn cầu, thậm chí là lạnh lùng.

Đương nhiên là bọn họ muốn sang bên trái.

Đi theo Diệp Quân chỉ có tộc trưởng mới có đế nguyên, đi theo nền văn minh Toại Minh thì bọn họ đều có được, cái này còn cần phải chọn sao?

Đạo Trí đương nhiên cũng hiểu rõ điều này, nhưng ông ta cảm thấy không đúng lắm!

Đạo Trí nhìn Diệp Quân đằng xa, sâu trong nội tâm ông ta cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, nhưng bây giờ tâm trí ông ta rối như tơ vò, cũng không nghĩ ra được đầu mối nào...

Bên cạnh ông ta, cháu trai Đạo Trần nhắc nhở: “Ông nội, phải quyết định thôi.”

Giờ phút này, y cũng nghiêng về bên trái, vì bên Diệp Quân không có bất kỳ phần thắng nào, hơn nữa, sang bên trái còn có được đế nguyên, tại sao lại không sang bên trái chứ?

Đạo Trí hít một hơi thật sâu, ông ta không do dự nữa, chậm rãi bước ra, sau đó hành lễ với Diệp Quân rồi dẫn đám cường giả Đạo Tông sang bên trái.

Ông ta không có quyền lựa chọn!

Lúc này, nếu ông ta chọn Diệp Quân, đương nhiên sẽ bị mọi người xa lánh.

Đám người Đạo Tông sau lưng, ánh mắt như nóng rực như lửa đốt vậy, nếu ông ta mà chọn Diệp Quân những người đó sẽ đốt chết vị tông chủ này mất.

Đương nhiên, sâu trong nội tâm ông ta cũng muốn sang bên trái.

Có lựa chọn tốt hơn thì tội gì mà không chọn chứ?

Vị Quân Đế này đương nhiên là có thế lực, nhưng nhìn trước mắt, đương nhiên không thể nào sánh ngang với nền văn minh Toại Minh được.

Ngay tại lúc này, một lão già bước ra.

Người này chính là Đệ Nhất Phong, Đại trưởng lão đầu tiên của tộc Đệ Nhất, sau khi Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ra đi, tộc Đệ Nhất do ông ta phụ trách.

Đệ Nhất Phong nhìn Diệp Quân ở đằng xa, cũng không nói gì, lập tức dẫn đám cường giả sau lưng đi sang trái.

Chuyện này còn cần nghĩ sao?

Suy nghĩ nhiều hơn một giây đều thể hiện sự không tôn trọng đối với đế nguyên.

“Đại trưởng lão!”

Ngay tại lúc này, Đệ Nhất U đột nhiên đứng dậy, cô ta run giọng nói: “Ông đã quên rằng lúc tỷ tỷ đi đã nói gì với ông rồi sao?”

Đệ Nhất Phong nhìn cô ta: “Không có nền văn minh Toại Minh, tộc Đệ Nhất của ta đương nhiên sẽ trung thành với hắn, nhưng bây giờ, có lựa chọn tốt hơn rồi, tộc Đệ Nhất ta tại sao lại không chọn điều tốt hơn chứ?”

Đệ Nhất U nhìn chằm chằm Đệ Nhất Phong: “Nếu tỷ tỷ ở đây nhất định sẽ không lựa chọn như vậy.”

Đệ Nhất Phong thản nhiên nói: “Đó là cô ta, ta thân là Đại trưởng lão của tộc Đệ Nhất, làm sao có thể làm việc theo cảm tình được chứ?”

Nói xong, ông ta lập tức dẫn mọi người sang trái.

Vẻ mặt Đệ Nhất U tái nhợt.

Nhưng cô ta cũng không biết phải làm sao, cô ta không làm được gì cả, vì giờ phút này, tất cả mọi người ở tộc Đệ Nhất đều muốn đi sang bên trái, đừng nói tới cô ta, dù cho tỷ tỷ cô ta ở đây cũng không chắc có thể chèn ép được.

Thấy cảnh này, cách đó không xa, Ung Chủ cười một tiếng, sau đó nhìn Diệp Quân bên cạnh, thấy vẻ mặt Diệp Quân bình tĩnh, cười nói: “Chuyện xảy ra đột ngột mà không bất ngờ, không hổ là người mạnh nhất ở đây.”

Nói xong, ông ta quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, có hai gia tộc vẫn không hề nhúc nhích.

Mục tộc và Đế tộc!

Giờ phút này, vẻ mặt Mục Khoản đã tái nhợt như tờ giấy, vì cô ta hoàn toàn không thể ngăn cản lựa chọn của người nhà.

Trước đây, có Diệp Quân nên người nhà họ Mục không thể không phục cô ta, nhưng bây giờ đã xuất hiện cường giả mạnh hơn Diêp Quân, bọn họ chắc chắn sẽ không phục cô ta nữa.

Hơn nữa tại sao lại phải chọn Diệp Quân chứ?

Cô ta không ngừng hỏi lại lòng mình.

Cục diện ngày hôm nay, tại sao lại phải chọn Diệp Quân chứ?

Suy nghĩ cả nửa ngày, cô ta không nghĩ ra được lý do nào cả, hơn nữa, nếu chọn Diệp Quân thì cũng đồng nghĩa với việc phải chết cùng Diệp Quân.



Tại sao phải chết cùng hắn chứ?



Cô ta không tìm được lý do thuyết phục mình.



“Đi thôi!”



Ngay tại lúc này, Mục Khoản đột nhiên lên tiếng.



Cô ta dẫn đám cường giả sau lưng đi sang trái, không dám nhìn Diệp Quân.



Mà bây giờ, chỉ còn lại một mình Đế tộc.



Đế Lăng dẫn đầu siết chặt hai tay, cơ thể run rẩy, sắc mặt nhợt nhạt.



Đằng sau lưng, đám cường giả Đế tộc cũng đang nhìn ông ta, bọn họ đều đang dùng thần thức để trao đổi, giờ phút này nội bộ Đế tộc cũng đã xuất hiện sự bất đồng khá lớn.



“Lựa chọn nền văn minh Toại Minh, chúng ta cũng có thể nhận được đế nguyên, tại sao lại không chọn nền văn minh Toại Minh chứ?”



“Nền văn minh Toại Minh không tốt bụng thế đâu, bọn họ làm như vậy chính là để nhắm vào Quân Đế.”



“Vậy thì tại sao? Chúng ta bây giờ chỉ cần đứng ở bên phía họ là đã có thể nhận được đế nguyên rồi, nếu không đứng ở đó, Đế tộc của chúng ta có thể sống qua được hôm nay sao?”



“Quân Đế có ơn với Đế tộc ta.”



“Chúng ta không chỉ chịu trách nhiệm với bản thân mình, mà còn phải chịu trách nhiệm với tỉ tỉ con dân Đế tộc, vì cái gọi là ơn mà phải bỏ mặc tất cả mọi người sao?”



“...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.