Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, nó dừng lại, lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu chủ, chắc chắn cô gái vừa rồi đã vượt qua Đại Đế.”





Diệp Quân gật đầu: “Ta biết.”



Chắc chắn thực lực của cô gái đó cao hơn cả Đại Đế!



Tiểu Hồn nói tiếp: “Tiểu chủ, giới hạn chiến lực của ta vẫn phải dựa vào người, nếu người mạnh, ta sẽ như hổ mọc thêm cánh, nếu người yếu, ta chẳng có tác dụng gì rõ ràng, nếu người đạt đến Đại Đế, chúng ta dung hợp với nhau, Đại Đế chỉ là con sâu cái kiến.”



Diệp Quân cười nói: “Ta biết, chẳng qua, ta cần một ít thời gian.”



Tiểu Hồn nói: “Ta biết, ta sẽ đợi người.”



Diệp Quân gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn chiến trường trong hư không, lúc này, trong số hai trăm kiếm tu, có khoảng hai mươi người đã trở thành cảnh giới Chuẩn Đế.



Cho đến nay, gần sáu mươi người trong nhóm kiếm tu này đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Đế.



Tăng lên rất nhanh!



Nhưng cũng có một vấn đề mới, đó là, hiện tại hắn đang rất cần đế tinh và đế nguyên!



Mà đế nguyên chỉ có ở Cựu Thổ.



Diệp Quân cau mày thật sâu, có nên dùng đế nguyên đổi một ít đồ không, một phần đổi thành một trăm phần?



Nghĩ đến đây, hắn lắc đầu cười, sau đó mở lòng bàn tay phải ra, trong tay hiện ra một luồng kiếm ý.



Kiếm ý vô địch!



Hắn đã từng nghĩ đến việc dung nhập kiếm ý vô địch vào Trật Tự, nhưng hiện tại hắn không thể làm được, hơn nữa, hắn cảm thấy không cần thiết, bởi hai loại kiếm đạo của bản thân không xung khắc với nhau.



Như nghĩ ra gì đó, hắn đột nhiên mở lòng bàn tay trái, một luồng kiếm ý trật tự xuất hiện, trong kiếm ý có tia sáng đỏ nhạt.



Ác Trật Tự!



Diệp Quân quan sát từng sợi Trật Tự, rồi rơi vào trầm tư.



Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi muốn học Phạn Chiêu Đế đi chiếm đoạt ác niệm à?”



Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn đã từng trải qua sức mạnh ác đạo của Phạn Chiêu Đế, uy lực của nó mạnh đến nỗi, mỗi khi nghĩ đến, hắn vẫn còn sợ hãi, hơn nữa, sức mạnh của ác đạo lúc đó vẫn đang tăng lên, nếu lúc ấy tu vi không tiêu tán, hắn cũng không biết sức mạnh kia mạnh đến mức nào.



Tiểu Tháp vừa định mở miệng, Diệp Quân đã thu hồi kiếm ý trật tự, hắn cười nói: “Tháp gia yên tâm, ta sẽ không làm loạn đâu.”



Mặc dù ác niệm rất mạnh, nhưng mà, trạng thái bây giờ của hắn không thể làm như vậy được, cưỡng ép hấp thu ác niệm, cộng thêm huyết mạch phong ma, chắc chắn hắn sẽ bị cắn trả.



Hắn rất muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng hắn biết rõ nóng vội thì không thành công, càng ở những lúc như này, tâm tính càng phải ổn định.



Nghe được lời này của Diệp Quân, Tiểu Tháp mới thở phào nhẹ nhõm, sợ Diệp Quân bị cô gái kia kích thích, đưa ra lựa chọn không tốt, nhưng hiện tại xem ra, sau nhiều lần bị Phạn Chiêu Đế hành hạ, tên nhóc này đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn tức giận khi bị người khác khiêu khích bằng vài lời nói nữa.



Nhưng rất rõ ràng, anh chàng này không phải không để ý đến mọi chuyện, mà là giữ chúng trong lòng.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.