Lúc này đang là mùa hè oi bức, ánh mặt trời chói chang như thiêu đốt mặt đất, không có một chút gió, cả khu mỏ giống như một cái lồng hấp khổng lồ.
Bên trong khu mỏ có gần chục nghìn người đang ra sức làm việc.
Bởi vì là trừng phạt, cho nên tu vi của những người tới đây đều sẽ bị phong ấn lại, không khác biệt gì so với người bình thường.
Diệp Quân âm thầm đảo mắt nhìn qua, cuối cùng hắn đã nhìn thấy Cố Trần. Chưa đầy nửa tháng, Cố Trần đã gầy đi rất nhiều, gã cởi trần nửa người trên, cả người đen sạm, trên lưng còn có một vài vết sẹo dài.
Giống như là bị roi quất vào, lúc này gã đang ra sức cầm cuốc sắt đào mạnh, hai tay gã cũng đã phồng rộp máu.
Có lẽ là do quá mệt, tốc độ của gã đã chậm lại hơn một chút.
Phập!
Chính vào lúc này, một cây roi quất mạnh lên lưng gã, đau đến mức khiến gã phải nghiến răng nghiến lợi.
Sau lưng gã, một tên thị vệ tức giận quát mắng: “Còn muốn lười biếng sao?”
Cố Trần thực sự không chịu nổi nữa, gã cầu xin nói: “Đại ca, nếu cứ làm như vậy, thì đừng nói là ta, đến ngay cả con lừa cũng không làm nổi.”
Tên thị vệ đó tức giận quát: “Vậy tại sao ngươi lại mượn tiền mà không trả? Ngươi không mượn tiền không trả tiền thì sẽ không bị đưa tới đây rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3375903/chuong-5565.html