Dứt lời, cô ta chỉ tay về quảng trường ở phía xa xa: “Tượng của ngươi vẫn đang được xây.”
Diệp Quân nhìn theo ngón tay của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, thì thấy ở phía xa xa, chỗ chính giữa trung tâm của quảng trường, bức tượng đã gần như được hoàn thành, rất uy nghiêm và hoành tráng, chỉ còn thiếu một cái đầu.
Hắn thu lại tầm mắt, mỉm cười rồi hỏi: “Chúng ta dự định tuyển bao nhiêu học viên trong đợt đầu tiên?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đáp: “Trước mắt dự tính là hai mươi nghìn người, trong đó có khoảng mười nghìn người đến từ các gia tộc Đại Đế và Đại tông môn. Ta đã sắp xếp những người này vào lớp cao cấp.”
Dứt lời, cô ta nói ra một vài kế hoạch của mình với thư viện.
Sau khi nghe xong, Diệp Quân quay đầu nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, khi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, trái tim của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không biết tại sao lại đột nhiên đập mạnh. Cô ta vội vàng bình tĩnh lại, trấn tĩnh hỏi: “Ngươi nhìn ta làm gì?”
Diệp Quân cười ha ha: “Ta thực sự đã nhặt được bảo bối rồi.”
Nghe vậy, khuôn mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lập tức đỏ bừng, trái tim vốn đã bình tĩnh, lại bỗng nhiên đập mạnh. Nhìn thấy nhiều người qua lại xung quanh, cô ta vội vàng trấn tĩnh lại, khống chế cảm xúc của mình, chỉ là trái tim thực sự không có cách nào bình tĩnh lại được.
Hai người chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3375902/chuong-5564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.