Chương trước
Chương sau


Yểm Nhật nghe vậy thì nhiệt huyết sôi trào!



Đúng vậy!



Nếu mình là kiếm vô chủ mà thành Đế thì chắc chắn sẽ khiến toàn bộ vũ trụ khiếp sợ, chỉ nghĩ thôi cũng thấy đã rồi!



Diệp Quân tiếp tục nói: "Lúc người thành Đại Đế thì không còn cần phải đi tìm chủ nhân nữa, mà hoàn toàn có thể tự làm chủ mình!"



Yểm Nhật: "..."



Diệp Quân xòe tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt Yểm Nhật: "Đây là đế tinh cực phẩm, nó sẽ giúp đỡ ngươi rất nhiều. Còn đế nguyên thì tạm thời ta sẽ không cho ngươi, bởi vì dù có được đế nguyên thì cũng không có nghĩa chắc chắn sẽ thành Đế. Cho dù là ngươi hay Tĩnh Chiêu cô nương đều có nền móng quá yếu, bây giờ mà hấp thụ đế nguyên ngay cũng không thể thành Đế được... Ngươi hiểu ý ta không?"



Yểm Nhật vội vàng nói: "Ta hiểu, đúng là ta cũng có suy nghĩ về đế nguyên, nhưng ta biết mình chưa lập được công gì, có tài cán gì mà được nhận đế nguyên?"



Diệp Quân quay đầu nhìn những kiếm tu đang chiến đấu ở đằng kia: "Khoảng thời gian này ngươi ở lại đây tu luyện đi, đợi khi nào căn cơ ngươi vững chắc, đạt được đến cực hạn của bản thân, ta sẽ giúp ngươi thành Đế".



Yểm Nhật vội vã thi lễ một cái thật sâu, kích động nói: "Đa tạ Quân Đế, ta thề có chết cũng sẽ theo Diệp thiếu xây dựng cơ nghiệp bất hủ vạn thế!"



Diệp Quân gật đầu rồi rời khỏi Tiểu Tháp.



Sau khi Diệp Quân rời đi, Yểm Nhật lập tức phấn khởi lên, bắt đầu điên cuồng tu luyện!



Vô chủ thành Đế!



Trước nay chưa từng có, nhưng không có nghĩa là sau này cũng sẽ không có, nếu nó làm được thì sẽ thay đổi lịch sử, khiến toàn bộ vũ trụ khiếp sợ!



Mẹ kiếp!



Nỗ lực thôi nào!



Liều mạng thôi nào!



Phải thể hiện cho thật tốt!



Phải ôm thật chặt đùi của Quân Đế!

Sau khi Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Bây giờ ngươi càng ngày càng ghê gớm đấy, ngươi nhìn kìa, ngươi nói đến mức thay đổi một thanh kiếm?"



Diệp Quân đáp: "Đều nhờ Tháp gia dạy bảo".



Tiểu Tháp cười ha ha: "Tuy biết ngươi chỉ đang nịnh nọt thôi, nhưng không thể phủ nhận là ngươi đang nói sự thật".



Diệp Quân: "..."



Diệp Quân vừa về sân thì cường giả tộc Đệ Nhất đã xuất hiện trước mặt hắn, cường giả kia thi lễ một cái rồi nói: "Quân Đế, người của Mục đến cầu kiến".



Mục tộc!



Diệp Quân hơi ngạc nhiên, nhưng chỉ chốc lát đã hiểu.



Hắn gật đầu: "Bảo họ vào đây đi".



Cường giả kia lùi xuống.



Diệp Quân đi tới cạnh một bàn đá, hắn lấy bản đồ Thập Hoang ra nghiên cứu.



Lúc này, Mục Khoản đi vào, cô ta hành lễ nghiêm cẩn: "Bái kiến Quân Đế".



Diệp Quân nhìn thấy là Mục Khoản thì hơi ngẩn ra, sau đó mới cười: "Là cô à".






























Diệp Quân nhìn chằm chằm Mục Khoản, không nói lời nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.