Mục Khoản còn tưởng rằng mình nghe nhầm nên ngạc nhiên hỏi lại: "Cô... Cô không giết ta à?"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu thản nhiên nhìn cô ta rồi bĩnh tĩnh nói: "Mục Khoản cô nương, ta giết cô để làm gì?"
Mục Khoản nhìn chằm chằm Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, không nói lời nào.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: "Chắc cô đang nghĩ trong lòng là ta sợ cô xuất hiện tranh giành quyền lực, sợ cô uy hiếp địa vị của ta, cũng sợ cô sẽ thành tình địch của ta nên ta phải đến tiêu diệt cô trước đúng không?"
Mục Khoản chỉ im lặng không đáp, cô ta thật sự đã nghĩ như vậy. Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bỗng chậm rãi bước đến bên cạnh Mục Khoản, cô ta vỗ nhẹ lên vai Mục Khoản: "Mục Khoản cô nương, tầm nhìn đừng nên hạn hẹp như thế, cô nên đưa mắt nhìn xa ra hơn nữa đi, chứ đừng gói gọn vào mỗi vũ trụ Thập Hoang, cô hiểu ý ta không?"
Nói xong, cô ta xoay người đi về phía xa.
Mục Khoản: "..."
Phía xa xa, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lại nói: "Đi đi. Chỉ cần hắn gật đầu, tộc Đệ Nhất có thể lưu tình".
Mục Khoản nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu một lúc lâu: "Đa tạ!"
Nói xong, cô ta đã vội biến mất ở phía cuối tinh không.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu chậm rãi nhắm mắt lại.
Nếu là lúc trước cô ta chắc chắn đã không chút do dự giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3375591/chuong-5549.html