Chương trước
Chương sau
Loại này thì tính là tín ngưỡng gì?





Diệp Quân hắn không thể lần nào cũng tới một vũ trụ, kết bạn giúp người, sau đó bảo người ta tin vào hắn, giúp hắn nâng cao lực chiến đấu à?



Vậy con đường đó không đúng rồi!



Ước nguyện ban đầu của hắn là gì?



Thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, ban ân cho hàng tỷ sinh linh trong toàn vũ trụ, nếu lần nào hắn cũng chỉ đi giao lưu với những cường giả đỉnh cấp, từ lơ là nhiều người thường khác, vậy trật tự mà Diệp Quân hắn thiết lập, cuối cùng thật sự có thể tạo phúc cho nhiều người thường không?



Khoảnh khắc này, nhu cầu của đám người Đạo Tông là đế nguyên, vậy nhu cầu của những người dưới thì sao? Diệp Quân hắn đã thật sự nghĩ đến chưa?



Giống như thiếu niên cờ bạc Cố Trần ấy, đánh bạc thành thói, tất nhiên là đáng đời, nhưng, nhìn từ một góc độ khác, bây giờ Thập Hoang bị các Đế tộc lớn và Tiên Tông thống trị, đế nguyên cũng bị bọn họ chiếm giữ, nhưng người trong nhà chưa từng sinh ra Đại Đế, từ khi họ sinh ra, đã qua mặt người của những gia tộc Đại Đế và Tiên Tông, hơn nữa, điểm cuối cùng mà bọn họ phấn đầu cả đời, còn không bằng người của những Tiên Tông, Đế tộc kia.



Thoát ra!



Vì sao vô số người thường có thể thoát ra?



Ý nghĩ của nỗ lực ở đâu?



Sống thành thật, nỗ lực học tập chịu khổ, kết quả lại chịu khổ cả đời.



Hy vọng ở đâu?

Dĩ nhiên, vào lúc muốn bán mạng mới nghĩ tới bọn họ!



Bao gồm cả Diệp Quân hắn!



Khi hắn gặp phải nguy hiểm, khi cần chúng sinh góp sức, hắn mới bắt đầu kêu gọi sức mạnh tín ngưỡng của chúng sinh.



Mà thời bình thì sao?



Diệp Quân hắn đã làm được gì cho hàng tỉ chúng sinh kia?



Khoảng thời gian này, hắn sở dĩ dừng chân lại chính là vì vẫn luôn nghĩ mãi về vấn đề này.



Chúng sinh khó khăn!



Nghĩ ra được vấn đề rồi, vậy thì cần phải nghĩ xem nên giải quyết như thế nào.



Trật tự!



Để thiết lập một trật tự mà chỉ dựa vào một quyển Quan Huyên Pháp thì chưa đủ. Quan Huyên Pháp chỉ là một loại luật pháp, một loại ràng buộc.



Tất nhiên, hắn biết rất rõ rằng bây giờ hắn không thể nóng vội. Bước đầu tiên của hắn là phải thống nhất toàn bộ Thập Hoang, sau đó thu phục hết các gia tộc Đại Đế và Tiên Tông của Thập Hoang để bọn họ làm việc cho mình, sau đó để bọn họ giúp hắn thiết lập trật tự, hoàn thiện trật tự.



Hắn muốn phổ biến Quan Huyên Pháp, hoàn thiện trật tự, phải để cho đám người này giúp đỡ, như vậy có thể đỡ được một nửa công việc.



Mọi người thấy Diệp Quân im lặng không nói gì, thế là tất cả đều không dám quấy rầy.



Mà Đạo Trí là vô cùng phấn khích. Thực ra ông ta không hề có hứng thú gì nhiều với cái gọi là trật tự mà Diệp Quân nói, thậm chí còn hơi bài xích. Dù sao, mấy người ông ta cũng là tông môn Đại Đế, đột nhiên phải đi tuân theo trật tự của người khác, nhất định sâu trong lòng ông ta sẽ không thể nào chấp nhận được. Hơn nữa, Quan Huyên Pháp này còn làm tổn hại tới lợi ích của đại gia tộc, đại tông môn như bọn họ. Nhưng do kiêng dè thực lực của Diệp Quân nên ông ta mới không dám nói gì. Dẫu sao, vị Quân Đế nhìn qua trông nho nhã ở trước mắt này không phải là một người mềm lòng.



Mà sau khi Diệp Quân lấy đế nguyên ra, nơi sâu thẳm trong nội tâm ông ta lại không còn bài xích nữa, thay vào đó là sự vui mừng khôn xiết.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.