Diệp Quân nhìn sang bờ đối diện, bên kia sông có sương mù bao phủ, hắn không nhìn thấy gì.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Dưới sông có bảo bối không?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Kể từ khi di tích xuất hiện, không biết đã có bao nhiêu người đến đây, chỉ cần là đồ có thể mang đi thì ngay cả sợi lông cũng đã bị lấy đi rồi.”
Diệp Quân: “…”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn về phía bờ sông đối diện: "Chỉ có bên kia vẫn chưa bị tìm kiếm, nhưng cho đến tận bây giờ, hễ là người đã từng đi qua đó thì đều chưa từng trở về."
Vừa nói, cô ta nhìn về phía Diệp Quân, hỏi lại lần nữa: "Cho nên, ngươi chắc chắn muốn qua đó sao?"
Diệp Quân thầm nói: "Tiểu Hồn, có cảm thấy nguy hiểm không?"
Tiểu Hồn hào hứng nói: "Tiểu chủ, nếu Tam Kiếm không xuất hiện thì trong vũ trụ này ta vô địch, người muốn làm gì thì làm!"
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm.
Bây giờ… Tiểu Hồn hơi khoác lác!
Nhưng cũng bình thường, dù sao, bây giờ nó là Đại Đế.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía đối diện: "Tĩnh Chiêu cô nương, ta muốn qua đó xem xem, nhưng, cô…"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên nói: "Ngươi đi qua đó, ta cũng sẽ đi qua đó."
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: "Cô cũng đã nói rồi đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3374729/chuong-5507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.