Các dấu hiệu bề mặt đều chắc chắn có liên quan đến di tích Minh Toại cùng cái cây Thiên Hành nhỏ kia.
Hắn muốn biết rõ toàn bộ mối liên quan giữa nền văn minh Cổ Sử và di tích Minh Toại.
Đế Kiếm Tông.
Công Song dẫn theo đám kiếm tu Đế Kiếm Tông trở về, vừa trở lại, ông ta đã tự mình đi bế quan, đúng lúc này, có một bóng mờ xuất hiện trước mặt ông ta, bóng mờ ấy ngưng tụ thành hình một người đàn ông trung niên, thân thể có hơi phát tướng, người này chính là gia chủ Tần Ngô của gia tộc Đại Đế họ Tần, Tần Ngô cười nói: "Lần này Kiếm Tông chịu khiêu khích như vậy mà Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lại nhịn được, còn có vị Diệp Quân Đại Đế kia nữa, là Đại Đế mà lại cam chịu bị sỉ nhục, chẳng có lấy khí khái của một vị Đại Đế nào cả, đúng là chuyện cười".
"Chuyện này có hơi kỳ lạ!"
Lúc này, người đàn ông trung niên khác bỗng xuất hiện, đó là gia chủ Quân Ngự của gia tộc Đại Đế họ Quân.
Tần Ngô và Công Song nhìn về phía Quân Ngự, Quân Ngự bình tĩnh nói: "Tộc Đệ Nhất đã tiêu tốn một đế binh cho Diệp Quân không còn bất kỳ tu vi nào, đây đã là một chuyện kỳ lạ, thứ hai, Diệp Quân sau khi thành Đế rồi lại lập tức tiêu tán đi, việc này cũng có điểm không thích hợp".
Tần Ngô cười nói: "Quân huynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3374402/chuong-5491.html