Hạo Nguyên nhìn chằm chằm Diệp Quân, sắc mặt hơi khó coi: “Nghiệt chủng… Chẳng lẽ ngươi dám giết cả cha của mình hả?”
Diệp Quân chớp mắt: “Nghe ông nói thế có vẻ cũng kích thích lắm…”
Nói được giữa chừng, hắn vội vàng dừng lại.
Thực lực của Chân Thánh không phải là tầm thường!
Lỡ như bị nghe thấy, e rằng hắn sẽ không tránh khỏi một trận đòn, không nên tự tìm đường chết thì tốt hơn.
Diệp Quân cười khẽ rồi xoay người rời đi, vào khoảnh khắc hắn rời khỏi Hạo phủ, cảnh tượng trước mặt hắn bỗng dưng thay đổi, trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện trong một vùng tinh không khác.
Trước mặt hắn không xa chính là tiền bối Hạo Nhiên.
Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Ngươi khiến ta bất ngờ thật đấy”.
Diệp Quân cười nói: “Tiền bối bất ngờ cái gì vậy?”
Hạo Nhiên khẽ nói: “Thật ra bây giờ nghĩ lại, những khó khăn của ta năm đó đều cho ta tự chuốc lấy”.
Lúc thực lực không bằng người khác, không chỉ không biết khiêm tốn mà còn đi đối đầu trực diện, khiến mình phải thê thảm?
Hạo Nhiên thôi suy nghĩ, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta để ngươi đi con đường trước đây của ta một lần là vì muốn ngươi cảm nhận sự tuyệt vọng trước đây của ta một chút, nhưng ta không ngờ ngươi lại dùng cách đó để thoát khỏi khó khăn…”
Diệp Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3370473/chuong-5392.html