Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nhìn chằm chằm Hạo Nguyên: "Gia tộc đứng sau người phụ nữ kia rất mạnh, Hạo tộc cần phải dựa dẫm vào bọn họ đúng không?"





Hạo Nguyên có chút khiếp sợ nhìn Diệp Quân: "Con..."



Diệp Quân vỗ tay một cái, sau đó chậm rãi xuống giường, hắn đi ra ngoài, mở cửa phòng là thấy Chu Nghiên đang đứng trong sân, xung quanh đều là người Hạo tộc.



Chu Nghiên nhìn chằm chắm hắn, vẻ mặt đã không còn ngụy trang như trước nữa.



Diệp Quân đi tới trước mặt Chu Nghiên, hỏi: "Mẹ ta là do bà giết đúng không?"





Chu Nghiên nhìn hắn: "Nói chuyện thì phải có chứng cứ".



Diệp Quân đột nhiên bỗng búng tay một cái, một cành cây trên đất đột nhiên bay lên, lấy tốc độ mắt thường không thể thấy được đâm vào giữa trán Chu Nghiên.



Chu Nghiên trợn tròn hai mắt, vẻ mặt không thể nào tin được: "Ngươi..."







Diệp Quân nhìn bà ta, bình tĩnh nói: "Ta có thể không giết bà, nhưng bây giờ bà phải lấy ra chứng cứ chứng minh bà không giết mẹ ta!"



Mọi người: "..."



Ở trên vùng tinh không nọ, Hạo Nhiên đột nhiên bật cười lớn: "Hay, hay lắm, rất hay!"

Trong trạch viện, lúc này Chu Nghiên trợn tròn hai mắt tỏ vẻ vô cùng sợ hãi.



Người tu hành!



Bà ta không ngờ tên đáng ghét trước mắt lại có bản lĩnh phi thường như thế, sao hắn có thể biết được chứ?



“Hạo Nhiên!”



Lúc này, Hạo Nguyên kia bỗng dưng chạy ra, ông ta giận dữ nói: “Ngươi làm gì…”



Nhưng còn chưa nói hết câu, một thanh kiếm gỗ đã đâm thẳng vào giữa chân mày ông ta.



Mọi người: “…”



Diệp Quân lạnh lùng nhìn Hạo Nguyên: “Ta không tin ông không biết gì về những hành động của người phụ nữ kia, nhưng vì lôi kéo gia tộc sau lưng bà ta nên ông chọn mắt nhắm mắt mở, đúng không?”



Bị Diệp Quân nói trúng tim đen, sắc mặt Hạo Nguyên nhất thời hơi khó coi, muốn nói gì đó, nhưng khi thấy sát khí trong mắt Diệp Quân, ông ta thầm thấy sợ hãi.



Thằng ranh con này muốn giết cha ư?



Diệp Quân không quan tâm đến Hạo Nguyên nữa, hắn quay người nhìn về phía Chu Nghiên, Chu Nghiên nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt hơi dữ tợn: “Tên nghiệt chủng, nếu ngươi dám động đến ta, nhà họ Chu của ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi đâu”.



Nhà họ Chu là chỗ dựa lớn nhất của bà ta!



Diệp Quân hờ hững nhìn bà ta: “Ta sợ quá cơ”.



Dứt lời, đầu của Chu Nghiên lập tức rơi xuống. Giết rồi!



Thấy cảnh này, những người xung quanh sợ đến mức ngã khuỵu xuống đất.



“A!”



Hạo Nguyên kia gào thét: “Nghiệt chủng, ngươi…”





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.