Chương trước
Chương sau


Người cuối cùng đứng trên đỉnh cao nhất chỉ có thể là Tổ Đạo ông ta!



Phạn Chiêu Đế bước ra khỏi vũ trụ địa ngục rồi tiến về phía Lăng Tiêu, một khắc sau, cô ta đã hóa thành một tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.



Ầm ầm!



Biển máu ngập trời bao trùm thẳng đến chỗ Lăng Tiêu ở phía xa, như muốn nghiền nát ông ta.





"Ha ha!"



"Hay lắm!", Lăng Tiêu đột nhiên cười phá lên.



Nói rồi, tay phải đang cầm đao của ông ta đột nhiên vung lên đánh ra một chiêu, mảnh trời đỏ tươi kia lập tức bị xé toạc ra thành một lổ hổng khổng lồ, tiếp đó, Lăng Tiêu thả người nhảy lên một cái, lần nữa phóng một đao về phía Phạn Chiêu Đế đang đứng trong biển máu.





Ầm ầm!



Trong thoáng chốc, mảng biển máu kia lập tức sôi lên. Vô số ánh đao cùng hào quang đỏ ngầu không ngừng giăng lên chằng chịt khắp nơi, từng luồng sức mạnh kinh khủng không ngừng tràn ra khắp đất tời, những sức mạnh kia trực tiếp chấn nát tất cả ngoại trừ Thiên Mộ Giới.



Quân Đế đột nhiên hô lên: "Lùi lại".



Nói xong, ông ta lập tức dẫn mọi người lùi về trong phạm vi của Thiên Mộ Giới, nhưng sức mạnh của Lăng Tiêu và Phạn Chiêu Đế thật sự quá lớn, kết giới của Thiên Mộ lúc này cũng đang dần nứt ra, dư âm của từng luồng sức mạnh kia khủng kia lập tức bào trùm lên Thiên Mộ Giới.



Quân Đế híp mắt lại, ông ta lập tức tung chưởng về phía trước, một tấm bình phong vô hình kết tinh từ quyền ý lập tức chắn ngang trước mặt bọn họ, lúc này luồng dư chấn khổng lồ kia mới bị chặn ngang lại.



Mà Diệp Quân phát hiện, có một vài dư chấn lọt vào trong biển Khổ Giới lại biến mất ngay không thấy đâu nữa.



Thấy thế, Diệp Quân bỗng hơi ngạc nhiên, hắn quan sát xung quanh biển Khổ Giới này một vòng, nước biển tựa như được lắng đọng, không có bất kỳ gợn sóng nào, nhìn từ ngoài vào thì không thấy được có chỗ kỳ lạ nào, nhưng quét thần thức đi thì căn bản không thể tới gần được khu vực trung tâm của khu biển này.



"Tiểu Cửu!"



Lúc này, Tam tỷ đột nhiên nói: "Lúc trước đệ từng giao thủ với người phụ nữ kia rồi?"



Diệp Quân thu hồi suy nghĩ lại, khẽ gật đầu.



Tam tỷ nhìn hắn, không nói lời nào, những người khác cũng quay sang nhìn hắn.



Diệp Quân hơi nghi hoặc: "Sao thế?"



Thượng Thương Chủ ở một bên đột nhiên cười nói: "Tiểu Cửu, chắc đệ bị người ta đánh thảm lắm nhỉ?"



Diệp Quân cười khổ.






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.