Chương trước
Chương sau




Thiên Hình trầm giọng nói: “Người này bị Sáng Thế Đạo Điện truy nã, e là không phải người tầm thường.”



Kê Tướng nói: “Hắn ở cùng với Thần điện hạ, chính là kẻ thù của chúng ta.”



Thiên Hình gật đầu: “Đi, không thể để hắn rời khỏi Thiên Đô.”



Nói xong, gã dẫn Kê Tướng rời đi.





Mà ở bên trong hoàng cung.



Trong tay kẻ áo đen đứng trước mặt Tần nương nương cũng có một bức tranh.



Tần nương nương nhìn chằm chằm kẻ áo đen trước mắt: “Chắc chắn hắn là người bị Sáng Thế Đạo Điện truy nã sao?”



Kẻ áo đen gật đầu: “Chắc chắn, hơn nữa còn là truy nã cấp cao.”





Ánh mắt Tần nương nương trở nên lạnh lùng: “Phái ngự vệ của ta tới đây.”

Sau khi Diệp Quân nghe ngóng trong kinh thành một hồi, biết được vị trí phủ đệ của Thiên Thần.



Khi Diệp Quân dẫn Phạn Thiện đến phủ đệ của Thiên Thần, trời đã tối, Diệp Quân vừa dẫn Phạn Thiện đi đến trước cổng phủ đệ, cổng đã mở sẵn, tiếp đó, Thiên Thần cười đi ra, “Diệp huynh.”



Diệp Quân cũng không bất ngờ, vì với thực lực bây giờ của hắn thì có thể cảm nhận được trong tối đang có người theo dõi mình, có điều, đối phương cũng không có ác ý, mà đang bảo vệ, rõ ràng đây là người do Thiên Thần phái tới.



Nhìn thiếu niên trước mắt, Diệp Quân cũng thấy thân cận, cười nói: “Thần huynh.”



Thiên Thần cười nói: “Vào phủ rồi nói.”



Diệp Quân gật đầu, “Được.”



Dưới sự dẫn dắt của Thiên Thần, Diệp Quân và Phạn Thiện đi vào phủ đệ, qua một vườn hoa, đến một cung điện nhỏ, có người hầu lập tức đưa trà nước và bánh ngọt lên.



Thiên Thần nhìn Diệp Quân, cười nói: “Diệp huynh, huynh tới tìm ta có chuyện gì à?”



Diệp Quân gật đầu, “Lần này tới tìm huynh, là để tạm biệt.”



Thiên Thần hơi ngạc nhiên, “Tạm biệt?”



Diệp Quân nói: “Đúng vậy, ta chuẩn bị tới nơi khác.”



Thiên Thần suy nghĩ, sau đó nói: “Cũng tốt, nơi này là khu vực thị phi, huynh ở lại đây, không phải chuyện tốt.”



Diệp Quân gật đầu, như nghĩ tới gì đó, hắn đột nhiên nói: “Chuyện của huynh và đại ca huynh sao rồi?”



Thiên Thần cười nói: “Đại ca ta không làm gì ta nữa rồi.”



Diệp Quân khẽ cười nói: “Vậy thì tốt.”



Nói rồi, hắn lấy một lá bùa truyền âm ra đưa cho Thiên Thần, “Đây là bùa truyền âm, có thể liên hệ với ta bất cứ lúc nào, sau này nếu huynh có khó khăn, có thể thông qua lá bùa truyền âm này để liên hệ với ta, cho dù bao xa, tu vi của ta đã hồi phục hay chưa, ta đều sẽ tới giúp huynh một tay.”



Thiên Thần không từ chối, gã nhận lá bùa, sau đó cười nói: “Được!”



Nói rồi, gã cũng lấy ra một miếng ngọc bội đưa cho Diệp Quân, “Đây là long bội của ta, trong biên giới của vương triều Thiên Mộ này, huynh có thể cầm vật này đi tới bất kì thương hội Thiên Long nào để lấy tiên tinh Tạo Hóa, đương nhiên, mỗi năm chỉ có thể lấy vài chục ngàn viên thôi!”






























Người đàn ông trung niên tên Cổ Phiệt kính cẩn hành lễ, “Điện hạ, Tần nương nương ra lệnh tới bắt người này.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.