Chương trước
Chương sau


Diệp Quân mỉm cười: “Theo như ta được biết, tội dân ở trấn nhỏ vùng biên giới đều có tội tịch, việc này chỉ cần điều tra là biết, không phải hay sao?”



Thiên Thần vỗ trán, có phần ảo não: “Sao ta lại quên mất chuyện này…”



Diệp Quân nói tiếp: “Dĩ nhiên, cho dù bọn ta không phải tội dân, thì đại ca của ngươi có lẽ vẫn sẽ còn kiếm chuyện. Do vậy, huynh không thể bị động, nhất định phải chủ động.”



Thiên Thần lập tức hơi tò mò: “Còn có thể chủ động được sao?”





Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy.”



Thiên Thần hỏi: “Phải chủ động thế nào?”



Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Thượng tấu, nói đại ca của huynh cấu kết với yêu tộc Thái Cổ.”





Thiên Thần lập tức sững sờ: “Việc này… sẽ có người tin sao?”



Diệp Quân cười đáp: “Không quan trọng có người tin hay không, quan trọng là đại ca của huynh có động cơ này. Huynh và đại ca của huynh đều là hoàng tử, đều muốn làm Hoàng đế, gã ta cấu kết với cường giả của yêu tộc Thái Cổ nhằm để giết huynh, động cơ này là có căn cứ. Còn về phần người khác có tin hay không, thì huynh không cần phải bận tâm, huynh bận tâm là đại ca của huynh kìa. Để gã ta đi tìm cách chứng minh gã ta không cấu kết với yêu tộc Thái Cổ.”



Nghe những lời của Diệp Quân, Thiên Thần khẽ rùng mình. Mẹ nó, vị Diệp huynh ở trước mặt này không phải là người tốt.



Diệp Quân nói tiếp: “Nếu huynh còn cảm thấy chưa đủ, thì vẫn có thể ra chiêu tàn nhẫn hơn nữa.”



Thiên Thần hơi tò mò: “Tàn nhẫn bằng cách nào?”



Diệp Quân đáp: “Sau khi huynh rời khỏi đây, tìm một nơi không người, đâm bản thân mình một nhát. Sau đó sai thuộc hạ của huynh lan truyền ra ngoài rằng do Đại hoàng tử… Vẫn là câu nói đó, đừng bận tâm người khác có tin hay không, dù sao Đại hoàng tử cũng phải chứng minh không phải do gã ta làm.”



Thiên Thần: “…”



Diệp Quân nói: “Đi đi!”



Thiên Thần suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: “Được.”



Dứt lời, gã xoay người rời đi, nhưng đi được hai bước, gã lại đột nhiên dừng lại. Sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân, tò mò hỏi: “Diệp huynh, mạo muội hỏi huynh một câu, huynh đã từng làm gì vậy?”



Diệp Quân đáp: “Mở thư viện.”



Thiên Thần gật đầu: “Người đọc sách không có ai tốt đẹp cả!”



Nói xong, gã xoay người chạy đi.



Diệp Quân: “…”



Sau khi Thiên Thần rời đi, gã tới một nơi không có một bóng người. Gã nhìn bốn xung quanh, sau đó đấm mạnh vào bụng mình.






























Người này chính là Đại hoàng tử của vương triều Thiên Mộ - Thiên Hình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.