Cuối cùng, Tần nương nương mới chịu lên tiếng: “Vậy ta nghe con”.
Thiên Thần thở phào một hơi rồi nói: “Mẹ, con muốn mượn mẹ ít tiên tinh Tạo Hoá, càng nhiều càng tốt”.
Tần nương nương: “Để làm gì thế?”
Thiên Thần cười đáp: “Dạo này con chi tiêu hơi quá đà”.
Tần nương nương nhìn gã rồi lấy một chiếc nhẫn ra, trong nhẫn có 100 nghìn tiên tinh Tạo Hoá.
Thiên Thần: “Cảm ơn mẹ!”, nói rồi, gã cầm nhẫn chạy luôn.
Tần nương nương nhìn bóng lưng rời đi của Thiên Thần mà lo lắng nói: “Con trai ngốc, con làm vậy chỉ hại mình thôi”.
Thiên Thần nhanh chóng về phủ của mình, sau đó lấ hai thần vật ra rồi cho chúng chén 50 nghìn tiên tinh Tạo Hoá tiếp, A Ông nói: “Điện hạ, hai thần vật này ăn tốn quá, cứ thế này thì chúng ta không trụ nổi đâu”.
Thiên Thần gật đầu: “Thử lần cuối”, sau khi ăn 50 nghìn tiên tinh Tạo Hoá xong, thanh đoản kiếm và cái tháp cũ vẫn im lìm, Thiên Thần đang định nhồi nốt cho chúng 50 nghìn còn lại thì đúng lúc này, thanh đoản kiếm đã vang lên tiếng kêu khe khẽ. Tiểu Tháp cũng rung lên rồi xuất hiện tia sáng vàng nhàn nhạt.
Thiên Thần mừng rỡ, A Ông cũng vui ra mặt rồi nói: “Linh tính tỉnh rồi”.
Đúng lúc này, trong thanh đoản kiếm vang lên một giọng nói yếu ớt: “Tiểu chủ”.
A Ông: “Điện hạ, linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3357628/chuong-5214.html