Chương trước
Chương sau


Cuối cùng, Tần nương nương mới chịu lên tiếng: “Vậy ta nghe con”.



Thiên Thần thở phào một hơi rồi nói: “Mẹ, con muốn mượn mẹ ít tiên tinh Tạo Hoá, càng nhiều càng tốt”.



Tần nương nương: “Để làm gì thế?”



Thiên Thần cười đáp: “Dạo này con chi tiêu hơi quá đà”.





Tần nương nương nhìn gã rồi lấy một chiếc nhẫn ra, trong nhẫn có 100 nghìn tiên tinh Tạo Hoá.



Thiên Thần: “Cảm ơn mẹ!”, nói rồi, gã cầm nhẫn chạy luôn.



Tần nương nương nhìn bóng lưng rời đi của Thiên Thần mà lo lắng nói: “Con trai ngốc, con làm vậy chỉ hại mình thôi”.





Thiên Thần nhanh chóng về phủ của mình, sau đó lấ hai thần vật ra rồi cho chúng chén 50 nghìn tiên tinh Tạo Hoá tiếp, A Ông nói: “Điện hạ, hai thần vật này ăn tốn quá, cứ thế này thì chúng ta không trụ nổi đâu”.



Thiên Thần gật đầu: “Thử lần cuối”, sau khi ăn 50 nghìn tiên tinh Tạo Hoá xong, thanh đoản kiếm và cái tháp cũ vẫn im lìm, Thiên Thần đang định nhồi nốt cho chúng 50 nghìn còn lại thì đúng lúc này, thanh đoản kiếm đã vang lên tiếng kêu khe khẽ. Tiểu Tháp cũng rung lên rồi xuất hiện tia sáng vàng nhàn nhạt.



Thiên Thần mừng rỡ, A Ông cũng vui ra mặt rồi nói: “Linh tính tỉnh rồi”.



Đúng lúc này, trong thanh đoản kiếm vang lên một giọng nói yếu ớt: “Tiểu chủ”.



A Ông: “Điện hạ, linh tính này giờ rất yếu, mau bắt nó nhận chủ đi”.



Nhưng Thiên Thần lại lắc đầu, sau đó cất hai thần vật rồi rời đi.



A Ông nghi hoặc hỏi: “Điện hạ, người làm gì thế?”



Thiên Thần không trả lời mà nhanh chóng biến mất.



Diệp Quân đang ngồi xếp bằng trong biệt viện thì chợt cau mày, hắn ngoảnh lại thì nhìn thấy Thiên Thần đã đến.



Diệp Quân ngạc nhiên gọi: “Thiên Thần huynh”.



Thiên Thần đi tới gần rồi đưa hai thần vật cho Diệp Quân: “Huynh mau rời khỏi đây ngay đi!”

Diệp Quân nhìn sắc mặt nghiêm trọng của Thiên Thần, hắn đại khái cũng đoán ra được nguyên do, bèn nói: “Là do thân phận của ta và Tiểu Thiện sao?”



Thiên Thần gật đầu: “Ta vẫn đánh giá thấp quyết tâm muốn giết ta của đại ca rồi. Hiện tại bọn họ đang chuẩn bị lợi dụng thân phận của hai người để kết tội ta. Mà người bên phía ta để không bị bọn họ kết tội, rất có thể sẽ ra tay với hai người, nếu các người cứ tiếp tục ở lại đây thì sẽ rất nguy hiểm.”



Dứt lời, gã nhìn Diệp Quân, nói: “Xin lỗi, đã để huynh cuốn vào chuyện này rồi.”



Diệp Quân nói: “Người nên xin lỗi là ta, nếu như không phải huynh đưa bọn ta ra ngoài, thì huynh cũng sẽ không phải gặp những phiền toái này.”



Thiên Thần cười gượng: “Nếu như không đưa hai người ra, thì ta đã chết trong tay của yêu tộc Thái Cổ rồi.”






























Thiên Thần sửng sốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.