Chương trước
Chương sau


Vô Biên Chủ lại hỏi: “Hai vị này ai mạnh hơn?” Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Vô Biên Chủ, yên lặng không nói.



Vô Biên Chủ có phần hoài nghi: “Sao vậy?”



Chủ nhân bút Đại Đạo vỗ vai Vô Biên Chủ: “Sau này đừng rửa chân nữa, tu luyện thêm đi! Ông bây giờ đã yếu đến mức làm ta có phần không nỡ nhìn rồi đấy.”



Sắc mặt Vô Biên Chủ lập tức đen như than.





Ầm!



Chính vào lúc này, ở phía xa đột nhiên truyền tới một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Hai người quay đầu lại nhìn, thì thấy khu vực chiến trường của Diệp Quân, đột nhiên biến thành một mảnh hư vô.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thời không hư vô đó, yên lặng không nói.



Vô Biên Chủ do dự một lát rồi hỏi: “Trận chiến thế nào rồi?”





Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu liếc nhìn Vô Biên Chủ: “Sau khi trở về, đóng cửa nơi rửa chân của ông lại cho ta, nếu không, người ngoài nói ông là người mà ta từng coi trọng, thì thực sự quá mất mặt.”



Vô Biên Chủ: “…”



Trong thời không hư vô đó, một tay Diệp Quân cầm kiếm Trật Tự, một tay cầm kiếm Thanh Huyên, điên cuồng chém xuống. Mà lúc này, hắn đã dần rơi vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn.



Còn khí tức của Ác Đạo phía đối diện lúc này cũng điên cuồng tăng vọt, hơn nữa, tốc độ tăng vọt của khí tức đó còn nhanh hơn gấp mấy lần Diệp Quân, mặc dù bị Diệp Quân áp chế, nhưng Diệp Quân cũng không thể chém chết được cô ta.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chăm chú vào Ác Đạo, khẽ nói: “Thì ra là vậy.”



Vô Biên Chủ quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vốn muốn hỏi một chút, nhưng lại nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, nói không chừng nếu hỏi câu này lại bị ông ta xem thường, thế là, ông ta bèn ngậm miệng lại.



Thấy Vô Biên Chủ yên lặng, chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu, liếc sang ông ta: “Sao ông không hỏi nữa? Ông hỏi đi, hỏi rồi ta sẽ nói cho ông biết.”



Vô Biên Chủ trầm giọng hỏi: “Câu vừa nãy của ông có nghĩa là gì?”



Chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ giọng đáp: “Ông đoán đi!”



“Cút!”



Vô Biên Chủ lập tức nổi giận.



Trong thời không hư vô đó, kiếm thế và khí tức huyết mạch của Diệp Quân dần bị áp chế lại, vì khí tức của Ác Đạo đang ngày càng mạnh, mà tốc độ cô ta trở lên mạnh mẽ thực sự quá kinh khủng.



Diệp Quân càng đánh càng có phần khó khăn.



Chính vào lúc này, một luồng huyết mang đột nhiên nổ ra từ trong thời không hư vô, trong khoảnh khắc, toàn bộ thời không hư vô biến thành một biển máu vô tận.



Điên cuồng hoàn toàn!



Sau khi Diệp Quân tiến vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn, hắn bắt đầu áp chế lại Ác Đạo.



Diệp Quân điên cuồng vung hai thanh kiếm ở trong tay, kiếm quang tràn ngập khắp thời không hư vô. Lúc này Ác Đạo cũng liên tục lùi mạnh về phía sau, hoàn toàn bị áp chế.






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.