Vô Biên Chủ lại hỏi: “Hai vị này ai mạnh hơn?” Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Vô Biên Chủ, yên lặng không nói.
Vô Biên Chủ có phần hoài nghi: “Sao vậy?”
Chủ nhân bút Đại Đạo vỗ vai Vô Biên Chủ: “Sau này đừng rửa chân nữa, tu luyện thêm đi! Ông bây giờ đã yếu đến mức làm ta có phần không nỡ nhìn rồi đấy.”
Sắc mặt Vô Biên Chủ lập tức đen như than.
Ầm!
Chính vào lúc này, ở phía xa đột nhiên truyền tới một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Hai người quay đầu lại nhìn, thì thấy khu vực chiến trường của Diệp Quân, đột nhiên biến thành một mảnh hư vô.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thời không hư vô đó, yên lặng không nói.
Vô Biên Chủ do dự một lát rồi hỏi: “Trận chiến thế nào rồi?”
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu liếc nhìn Vô Biên Chủ: “Sau khi trở về, đóng cửa nơi rửa chân của ông lại cho ta, nếu không, người ngoài nói ông là người mà ta từng coi trọng, thì thực sự quá mất mặt.”
Vô Biên Chủ: “…”
Trong thời không hư vô đó, một tay Diệp Quân cầm kiếm Trật Tự, một tay cầm kiếm Thanh Huyên, điên cuồng chém xuống. Mà lúc này, hắn đã dần rơi vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn.
Còn khí tức của Ác Đạo phía đối diện lúc này cũng điên cuồng tăng vọt, hơn nữa, tốc độ tăng vọt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3353806/chuong-5153.html