Không muốn đắc tội Đại Chu!
Nghe thấy lời nói của Lâm Việt, Khuất Thần không hề thất vọng, chỉ khẽ gật đầu, sau đó dẫn mọi người rời đi.
Kết quả này, ông ta đã lường trước được.
Nhưng lúc này, Phương Ngự lại đứng dậy, gã nhìn Lâm Việt, sau đó lấy ra Quan Huyên Lệnh mà Diệp Quân cho gã: “Lâm Việt chủ sự, thấy lệnh như thấy viện trưởng”.
Lâm Việt nhìn chằm chằm Phương Ngự, không nói gì.
Phương Ngự nhìn thẳng Lâm Việt, ánh mắt dần lạnh như băng: “Lâm chủ sự, ông muốn kháng lệnh sao?”
Lâm Việt bình tĩnh nói: “Phương viện chủ, ngươi làm vậy hơi vô nghĩa”.
Phương Ngự híp mắt lại, lửa giận trong mắt không hề che dấu: “Lâm chủ sự, ông có ý gì?”
Lâm Việt nhẹ giọng đáp: “Phương viện chủ, ta lớn tuổi hơn ngươi, cho ngươi một lời khuyên, ở bất kỳ đâu khi làm việc phải học cách quan sát sắc mặt và lời nói, cũng phải học cách giữ thể diện cho người khác, đừng xé rách mặt, như vậy thì đều không tốt cho tất cả mọi người”.
Phương Ngự tức giận nói: “Ông dừng giảng đạo lý với ta, bây giờ ta hỏi ông, ông có tuân lệnh hay không!”
Lâm Việt nhìn chằm chằm Phương Ngự: “Không”.
Nói xong, Phương Ngự càng thêm tức giận nói: “Sao ông dám?”
Lâm Việt bình tĩnh nói: “Phương viện chủ, ngươi đừng tưởng rằng ngươi cầm Quan Huyên Lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308912/chuong-4949.html