Chương trước
Chương sau


Tư Mã Phong bất ngờ lên tiếng: “Có đáng tin không?”



Khuất Thần lặng im.



Ông ta cũng không biết liệu có đáng tin được hay không. Dù sao, bọn họ bây giờ đang là kẻ địch của cả Đại Chu!



Nếu nói lúc trước Chu Ngôn không thể đại diện được cho Đại Chu, vậy thì từ lúc quân cận vệ Đại Chu xuất hiện đó, Chu Ngôn đã có thể đại diện được cho cả Đại Chu rồi.





Đừng nói là mấy viện chủ nhỏ nhoi như bọn họ. E rằng Nội Các và Ngoại Các đều không dám làm gì Đại Chu nữa…



Dù sao, Nữ hoàng bệ hạ hiện tại của Đại Chu là Chu Phạn, là chủ nhân của Nội Các và Tiên Bảo Các, quyền thế cực lớn, vượt xa tộc Thiên Long trước đó.



Khuất Thần bỗng nhiên xoay người về phía Phương Ngự ở bên cạnh: “Phương viện chủ, ngươi có thể liên lạc được với viện trưởng không?”







Phương Ngự lắc đầu: “Không liên lạc được”.



Sắc mặt Khuất Thần trầm xuống, ông ta do dự một chút rồi lại hỏi: “Viện trưởng không có cho ngươi cái gì khác để bảo toàn mạng sống sao?”



Phương Ngự vẫn lắc đầu.



Khuất Thần hỏi tiếp: “Trong viện của ngươi còn có cường giả nào khác không?”



Phương Ngự vẫn tiếp tục lắc đầu: “Viện Tuần Tra của ta vừa mới thành lập, còn đang tuyển người… Đều tại ta, không biết sự việc lại trở lên phức tạp như vậy. Sớm biết như này, ta đã đến nội các mượn mấy tên Quan Huyên Vệ rồi”.



Thật ra, gã có Quan Huyên Lệnh, hoàn toàn có thể mượn mấy tên Quan Huyên Vệ để đi cùng. Nhưng gã thực sự không ngờ sự việc lại phức tạp như vậy. Nhất là sau khi gã lấy Quan Huyên Lệnh ra, mấy tên đó lại dám không nghe theo.



Thật sự là quá vô lý!



Gã biết, gã vẫn còn quá trẻ.



Gã đã nghĩ thế giới này quá đơn giản.



Nước của vũ trụ Quan Huyên thực sự quá sâu.



Nghe thấy lời của Phương Ngự, Khuất Thần hơi đau đầu: “Phương viện chủ, thứ lỗi cho ta nói thẳng. Sau này ngươi ra ngoài nên dẫn theo vài người đi cùng đi!”



Phương Ngự gật đầu: “Chắc chắn rồi”.



Khuất Thần liếc nhìn bốn phía, nói: “Thực lực của bốn tên quân cận vệ hoàng tộc Đại Chu không yếu, có lẽ chẳng bao lâu sẽ đuổi kịp tới đây thôi. Đi, đi tìm Lâm Việt”. Dứt lời, ông ta dẫn mọi người rời đi.



Một khắc sau.



Trong một gian đại điện, Lâm Việt nhìn đám người Phương Ngự ở trước mặt, im lặng không lên tiếng.



Khuất Thần đã kể lại chi tiết toàn bộ sự việc cho ông ta nghe.



Bây giờ tất cả đều đang chờ đợi quyết định của Lâm Việt.





Phương Ngự gật đầu: “Ta biết”.


























Lâm Việt nhìn Tư Mã Phong một lượt rồi nói: “Đại Chu chắc chắn không thể đối đầu lại với Nội Các. Nhưng thứ cho ta nói thẳng, chúng ta dù có hợp sức lại cũng không chống lại được một đầu ngón tay của Đại Chu đâu. Giống như bây giờ đây, Đại Chu không muốn các ngươi sống sót trở về vũ trụ Quan Huyên thì liệu các ngươi còn có cách nào đối phó lại không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.