Ông ta sợ chuyện ở đây bị lộ ra ngoài hơn Đại Chu, một khi chuyện này bị bại lộ, nhà họ Trần sẽ xong đời, dù sao ngay cả tộc Thiên Long mà thư viện cũng dám tiêu diệt, nhà họ Trần họ kém xa tộc Thiên Long rất nhiều.
Thấy Chu Lăng còn do dự, Trần Tiêu lại nói: “Người này có quan hệ với viện trưởng, hôm nay nếu để hắn đi, đến khi hắn quay về sẽ đổ thêm dầu vào lửa trước mặt viện trưởng, lúc đó ta và ngươi đều không có đường sống”.
Viện trưởng!
Chu Lăng nhíu mày.
Trần Tiêu nói tiếp: “Người này không thèm nghe lời, không giết không được”.
Chu Lăng nhìn Phương Ngự, suy xét một lúc, ánh mắt ông ta lóe lên tia độc ác nói: “Giết hắn”.
Một là không làm, hai là làm tới cùng!
Dĩ nhiên ông ta cũng hiểu, đến lúc này rồi thì một là không làm, hai là làm cho tuyệt tình.
Nghe Chu Lăng nói thế, các cường giả Đại Chu bên cạnh ông ta lập tức ra tay, Phương Ngự ở đằng xa bỗng lấy lệnh bài màu bạc ra: “Các ngươi có biết đây là lệnh bài này không?”
Mọi người nhìn lệnh bài trong tay Phương Ngự, trên lệnh bài có ba chữ lớn: Quan Huyên Lệnh.
Phương Ngự nhìn chằm chằm đám người Chu Lăng: “Đây là Quan Huyên Lệnh do viện trưởng ban cho, nhìn thấy lệnh bài như nhìn thấy viện trưởng. Ta thay mặt viện trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308897/chuong-4934.html