Nghe Phương Ngự nói thế, sắc mặt Trần Tiêu sa sầm.
Mẹ nó chứ!
Mẹ kiếp, đây là một thằng liều lĩnh.
Ông ta thật sự không ngờ Phương Ngự sẽ trở mặt như vậy, không chỉ không nể mặt nhà họ Trần mà còn chẳng nể mặt Đại Chu.
Loại người này không sống bao lâu đâu.
Ông ta chắc mẩm như vậy.
Nghe Phương Ngự nói thế, Chu Lăng đứng cách đó không xa bỗng tức giận nói: “Đều phải chết ư? Lớn lối quá đấy, Phương Ngự, ngươi nghĩ ngươi là ai? Nào, hôm nay người Đại Chu ta đều ở đây, ngươi động vào một người thử xem”.
Thân là người Đại Chu, ông ta vẫn luôn xem thường vũ trụ Quan Huyên, càng chẳng xem Quan Huyên Pháp ra gì.
Đại Chu là nền văn minh vũ trụ cấp năm.
Bây giờ người của một nền văn minh vũ trụ cấp thấp lại dám kiêu ngạo trước mặt ông ta, quả thật không thể nhịn được.
Phương Ngự mặc kệ Chu Lăng ngông cuồng đó, nhìn các cường giả thư viện Quan Huyên ở một bên, tức giận quát: “Lẽ nào các ngươi còn muốn nối giáo cho giặc à?”
Sắc mặt các cường giả thư viện Quan Huyên đều hơi khó coi.
Bây giờ Phương Ngự đại diện cho thư viện Quan Huyên, cấp bậc cũng cao hơn họ, theo lý thì họ nên nghe theo Phương Ngự, nhưng nhà họ Trần và Đại Chu…
Thấy các cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308896/chuong-4933.html