Chương trước
Chương sau


Hắn nhận lấy bánh bao, sau khi cắn một miếng thì nói: “Có muốn học một chiêu võ kỹ cực hay không?”



Táng Cương mạnh mẽ gật đầu.



Diệp Quân mỉm cười nói: “Chiêu võ kỹ này do ông nội ta truyền lại, gọi là thuật Đê Đầu, ta cảm thấy nó rất hợp với ngươi”.



Nói rồi, hắn bắt đầu dạy Táng Cương thuật Đê Đầu.



Chiêu võ kỹ này cũng không khó, chỉ có điều hơi đẫm máu, nhưng hắn cảm thấy nó rất hợp với Táng Cương, Táng Cương học cũng rất nhanh, chỉ trong chốc lát là có thể nắm vững chiêu này, hơn nữa, cô bé tu luyện Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, bởi vậy, bây giờ tu vi của cô bé đã đạt tới cấp chín, đương nhiên, ngay cả một số tông sư cũng không phải là đối thủ của cô bé, nếu trong lúc chiến đấu, cô bé kích hoạt huyết mạch phong ma, vậy thì lại càng đáng sợ.





Đối với cường giả ở thế giới này, sức mạnh của huyết mạch phong ma là một sự đả kích rất lớn.



Táng Cương học rất nghiêm túc và rất nhanh, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cô bé đã nắm vững những điều cơ bản, sau đó cô bé thỉnh thoảng nhìn vào đầu Diệp Quân…



Vì để làm thực lực của con nhóc này tăng lên nhanh hơn, Diệp Quân còn lấy rất nhiều linh tinh ra cho cô bé ăn, dưới sự giúp đỡ của Diệp Quân, cô bé chỉ cần mất một buổi tối là đã có thể đạt tới cảnh giới tông sư…







Trời sáng, Diệp Quân quay đầu nhìn Táng Cương bên cạnh vẫn đang tu luyện: “Ta đi ra ngoài mua chút đồ, ngươi cứ ở đây tu luyện đi”.



Táng Cương gật đầu: “Ừm”.



Diệp Quân đứng dậy rời đi.



Táng Cương nhìn Diệp Quân rời đi, hai mắt cô bé từ từ nhắm lại, tay phải hơi nhấc lên, trong lòng bàn tay cô bé có dòng máu chuyển động, đột nhiên, cô bé mở mắt, bên trong hai mắt đều là sắc máu, sau đó, toàn bộ căn nhà bay thẳng lên cao mấy chục trượng so với mặt đất…



Sức mạnh của huyết mạch phong ma kết hợp với thuật Đê Đầu, uy lực tăng gấp mười lần!



Thấy uy lực của võ kỹ này lớn như vậy, Táng Cương chớp mắt, đương nhiên hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh chóng, khóe miệng cô bé cong lên.



Sau khi Diệp Quân đi ra ngoài, hắn cẩn thận ẩn mình, bây giờ hắn phải đợi đến khi Long Đại trở về.



Mà khi hắn đang mua đồ, đột nhiên nghe được một tin!



Diệp Quân tới trước tường thành thành Thiên Đô, khi nhìn thấy hồn phách của Lý quản sự bị treo ở đó, vẻ mặt hắn ngay lập tức tối sầm lại.



Hắn không ngờ rằng, đối phương lại dám ra tay với chủ quản sự của Tiên Bảo Các!



Đúng là không coi ai ra gì.



“Ha ha!”



Đúng lúc này, một tiếng cười khúc khích đột nhiên truyền tới từ bên cạnh.



Diệp Quân quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một thiếu niên chậm rãi bước tới, người tới chính là Trần Nhất Thiên.



Sau lưng Trần Nhất Thiên còn có một số cường giả thần bí.



Trần Nhất Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười nói: “Ta biết ngay là ngươi nhất định sẽ trở về mà, quả nhiên, bây giờ, ai cũng không thể cứu được ngươi rồi”.



Khi đang nói chuyện, xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả.

Trần Nhất Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, gã vẫn hơi sợ hãi thiếu niên ở trước mặt, dù sao thực lực của Chu viện chủ không hề yếu, nhưng lúc trước lại bị giết chết trong nháy mắt.



Vì vậy, gã đã bảo rất nhiều cường giả hàng đầu đến đây.






























Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến vẻ mặt của Trần Nhất Thiên lập tức thay đổi, gã đột ngột quay đầu lại, có một cô bé đang đứng cách đó không xa, đó là Táng Cương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.