Sau khi ăn xong, Diêp Quân nhìn Táng Cương, cười nói: “Chúng ta đi thôi”.
Táng Cương gật đầu.
Diệp Quân đưa Táng Cương rời đi, khi tới cửa, hắn như nghĩ tới cái gì, lại quay đầu nhìn Táng Cương: “Đã trả tiền chưa?”
Táng Cương chớp mắt, không nói gì.
Diệp Quân lắc đầu cười, sau đó nhìn tiểu nhị: “Tính tiền”.
Nghe vậy, vẻ mặt tiểu nhị đột nhiên thay đổi, liên tục lùi về phía sau, run rẩy nói: “Không… không cần trả…”
Diệp Quân hoài nghi, hắn quay đầu nhìn về phía Táng Cương, nhưng Táng Cương vẫn không nói gì.
Diệp Quân tới trước mặt tiểu nhị: “Sao lại như vậy?”
Thấy Diệp Quân trông có vẻ là người biết điều, tiểu nhị thấp giọng thở dài, sau đó nói: “Khách quan, ngươi không biết đấy thôi, hai ngày nay cô nương này tới đây ăn cơm, ngày nào cũng phải ăn món ngon nhất, nhưng chưa bao giờ trả tiền, chúng ta đòi tiền cô bé, cô bé lại đánh người”.
Diệp Quân quay đầu nhìn Táng Cương, Táng Cương bình tĩnh nói: “Trong sách không ghi ăn cơm phải trả tiền”.
Vẻ mặt tiểu nhị và Diệp Quân đều cứng đờ lại.
Táng Cương nhìn qua Diệp Quân: “Ngươi cũng không hề nói ăn cơm phải trả tiền”.
Diệp Quân lắc đầu cười, hắn lấy hai viên linh tinh ra đưa cho tiểu nhị, sau đó kéo Táng Cương ra ngoài.
Sau khi ra khỏi quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308889/chuong-4926.html