Vốn dĩ, địa vị của học viên ngoại viện trong lòng họ rất cao quý, bình thường mỗi khi nhìn thấy đều phải cẩn thận hầu hạ, nhưng Chúc Hạnh Nhiễm thì lại khác, vì cô ta đến từ trại tị nạn nên trong học viện Thần Miếu này, ngay cả những người tạp dịch này cũng không tôn trọng cô ta, ngược lại việc chế nhạo cô ta khiến họ cảm thấy rất thỏa mãn về mặt tâm lý.
Chúc Hạnh Nhiễm xem mấy lời bàn tán của đám người xung quanh thành không khí, sau khi lấy đồ ăn xong, cô ta ngồi vào một góc.
Cô ta đang định ăn cơm, lúc này một người đàn ông ngồi xuống trước mặt cô ta.
Chính là Diệp Quân.
Nhìn thấy Diệp Quân, Chúc Hạnh Nhiễm cau mày.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Trùng hợp thế?”
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân cười nói: “Bây giờ tôi đang làm tạp dịch ở thư viện Thần Miếu, một tháng được ba linh tinh đó”.
“Ồ!”
Chúc Hạnh Nhiễm đáp lại một câu, sau đó im lặng ăn cơm.
Sở dĩ cô ta đến đây ăn cơm là vì ở đây miễn phí, còn nhà ăn của học viên phải trả tiền, mặc dù không nhiều nhưng chắc chắn là số tiền cô ta không trả nổi.
Chúc Hạnh Nhiễm ăn rất nhanh, sau khi ăn xong cô ta bưng bát đi ngay.
Diệp Quân nhìn Chúc Hạnh Nhiễm rời đi, mỉm cười rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308848/chuong-4885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.