Chúc Đào vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng chửi rủa giận dữ của người phụ nữ, Chúc Đào vội chạy ra ngoài.
Trong căn nhà đá.
Diệp Quân nhìn củ khoai tây trong tay, tuy không lớn lắm, nhưng hắn biết đây là thứ rất trân quý ở nơi này.
Diệp Quân không ăn mà nhắm mắt lại: “Tháp gia, cô cô váy trắng mong ta có thể thay đổi nơi này sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ta chỉ có thể nói chuyện này chắc chắn không đơn giản như ngươi nghĩ, dù sao cũng là do cô cô ngươi yêu cầu, ngươi phải chuẩn bị tốt tâm lý”.
Diệp Quân gật đầu.
Hắn biết cô cô chắc sẽ không bảo hắn làm một việc đơn giản như vậy.
Mà lần này hắn cũng không thể không lo ngại gì giống lần trước, phải đi từng bước thật cẩn thận.
Nói đơn giản là phải thận trọng một chút.
Dù sao bây giờ hắn không phải đang ở vũ trụ Quan Huyên.
Lúc này bụng hắn lại kêu.
Diệp Quân không suy nghĩ nữa, bóc khoai tây ra, nhưng hắn không ăn hết mà chừa lại một nửa.
Sau khi cất một nửa khoai tây còn lại đi, hắn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đi vào mộng đẹp.
Mấy ngày tiếp theo, hắn nhờ Chúc Đào lén tiếp tế nên mới miễn cưỡng không bị đói chết, năm ngày sau, vết thương của hắn đã gần khỏi hẳn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308839/chuong-4876.html