Chương trước
Chương sau


Không đợi Diệp Quân trả lời, ông ta lại nói: “Cướp đi toàn bộ năng lượng tồn tại trong vũ trụ, chẳng hạn như cả vũ trụ này, ta sẽ luyện chế chúng thành một loại đạo khí. Khi đó, năng lượng của cả vũ trụ sẽ nằm trong tay ta, phục vụ cho ta”.



Diệp Quân nhíu mày.



Giọng nói chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên vang lên: “Đừng nghe ông ta nói bậy, sức mạnh trật tự không hề yếu, trước kia từng có một trật tự nền văn minh vũ trụ cực kỳ mạnh, vị hoàng đế đã tạo ra trật tự mạnh nhất bây giờ đã được biết đến, sức mạnh trật tự của đối phương mạnh đến mức không thể diễn tả bằng lời”.



Đa Nguyên Đạo Đế ngẩng đầu nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo, cười nói: “Theo ta biết, bây giờ vũ trụ đã được biết đến này chỉ mới trải qua mười nghìn tỷ năm lịch sử, mà trong mười nghìn tỷ năm này chưa từng xuất hiện trật tự nền văn minh vũ trụ mạnh mẽ gì, vậy lúc ngươi nói khoác, ngươi có thể khoác lác thật hơn được không?”



Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Đa Nguyên Đạo Đế: “Này, ông đây không muốn phí lời với ngươi”.





Đa Nguyên Đạo Đế bật cười: “Lo lắng rồi à?”



Chủ nhân Bút Đại Đạo: “…”



Nhất Niệm bỗng nói: “Ông ta không nói dối”.







Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Nhất Niệm nhíu mày: “Cô chắc chứ?”



Nhất Niệm liếc ông ta một cái, sau đó nói: “Mười nghìn tỷ năm là lịch sử của vũ trụ này, nhưng vũ trụ rộng lớn không chỉ có vũ trụ này. Với thực lực của ông thì hẳn là không thể tiếp cận được nền văn minh vũ trụ mà ông ta nói đến”.



Nghe thế Đa Nguyên Đạo Đế biến sắc, sau đó sầm mặt nói: “Nhất điện chủ, ý cô là sao?”



Chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng nói: “Cô ta đang nói ngươi yếu đấy, ngươi không hiểu sao?”



Đa Nguyên Đạo Đế nhìn chằm chằm chủ nhân Bút Đại Đạo, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.



Nhưng chủ nhân Bút Đại Đạo lại phớt lờ ông ta.



Lúc này Nhất Niệm bỗng nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo: “Ông thế mà lại biết nền văn minh vũ trụ đó, xem ra đánh giá thấp ông rồi”.



Chủ nhân Bút Đại Đạo cười nói: “Không đâu, ta là một kẻ lang thang, thích đi khắp nơi nên biết được vài việc mà người khác không biết”.



Nhất Niệm nhìn ông ta, không nói gì.



Chủ nhân Bút Đại Đạo vội nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chẳng phải các ngươi đang đánh nhau à? Đừng nói chuyện nữa! Nào, đánh tiếp đi”.



Đa Nguyên Đạo Đế lạnh lùng nhìn thoáng qua chủ nhân Bút Đại Đạo, sau đó lại nhìn Diệp Quân: “Phải nói là ngươi quả thật khiến ta khá ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ có vậy thôi…”



Diệp Quân nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chúng ta đừng nhiều lời nữa, được không?”



Nói rồi hắn bỗng tiến lên một bước, vô số kiếm ý trật tự bỗng trào ra khỏi cơ thể hắn, ngay sau đó một kiếm ý khác cũng lao ra từ trong cơ thể hắn.



Kiếm ý vô địch!

Thấy Diệp Quân phóng ra hai loại kiếm ý, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức cau mày, ông ta đang định nói gì đó, nhưng lúc này Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó.



Một thanh kiếm lập tức lao đến trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế.



Uy lực của nhát kiếm này không thua kém gì trước đó, Đa Nguyên Đạo Đế híp mắt, tay phải ông ta siết chặt thành nắm đấm, sau đó vung mạnh về phía trước.



Vô số sức mạnh Quang Âm lao ra như thủy triều.



Ầm!



Sức mạnh của hai người vừa chạm vào nhau lập tức nổ tung, Diệp Quân và Đa Nguyên Đạo Đế cùng lùi về sau.






























Hai kiếm ý như núi lửa nổ tung, lập tức khiến cả tinh vực bắt đầu vỡ tan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.